46. Máu Của Em Chảy Trong Cơ Thể Một Người Khác

354 9 0
                                    

Thường nghe nói đến việc ngày nghĩ quá nhiều, đêm sẽ mơ thấy những thứ đó tưởng chừng là hiện thực. Tôi đương nhiên sợ loại tình huống này xảy ra với mình, rất sợ lão công mà tôi nhìn thấy chẳng qua chỉ là ảo ảnh hư không.

Nhưng rất may mắn chị ấy vốn dĩ là bằng da bằng thịt trở về với tôi, ngày ngày cùng tôi đi đến studio áo cưới nhìn qua lễ phục của mình. Số ảnh cưới lần trước chúng tôi chụp cùng với nhau, bên đó cũng vừa giao lại cho một cách đúng hẹn.

Có những đêm khi tôi giật mình thức giấc, đâu đó vẫn bắt gặp hình ảnh chị ấy nhìn vào tấm ảnh cưới chính thức của chúng tôi. Loại ánh mắt của lão công nhìn lấy nó, tôi có thể đoán được rằng chị ấy cũng như tôi. Háo hức trông chờ, ngày mà chúng tôi được từng người từng chúc phúc.

Đừng nghĩ rằng sau khi chị ấy trở về tôi không tra hỏi chuyện ở Thâm Quyến nhé, thật ra mỗi ngày đều bám lấy chị hỏi đến cặn kẽ mới thôi. Trí Tú nói ba tôi lên cơn tai biến đột ngột, tất cả số ca phẫu thuật của ông ấy nhận trước đó bất đắc dĩ đều do chị một tay đảm nhận.

Tôi hỏi chị đã đi đâu? Tại sao lại mất hết liên lạc. Lão công lại nói với tôi chị ấy qua Anh Quốc tìm giáo sư của mình, bởi vì có một ca rất khó rất khó không thể tự mình giải quyết. Khi qua đến Anh Quốc bệnh cũ của chị ấy đột nhiên tái phát, căn bệnh này tôi cũng từng được chứng kiến qua trong suốt khoảng thời gian 5 năm ở cùng chị.

Lúc chị ấy học năm nhất đại học, từng bị một tai nạn trong công trình xây dựng của trường. Đầu của chị bị chấn thương rất mạnh, tuy rằng không lấy đi tính mạng, nhưng để lại di chấn khá nặng nề. Nếu như đầu vô tình bị một lực tác động mạnh, sẽ khiến chị ấy hôn mê đến cả tuần hoặc cả tháng.

Vì thế việc Trí Tú nói với tôi, khi trở về Anh Quốc gặp lão sư trên đường đi gặp tai nạn. Đầu của chị va vào thành ghế của taxi, đã như vậy hôn mê bất tỉnh nhiều ngày liền. Mãi cho đến lúc tỉnh lại chị ấy mới về Việt Nam, đương nhiên tôi hoàn toàn tin tưởng.

Có một ngày nọ tôi nói với chị ấy, tôi muốn qua Thâm Quyến thăm ba. Lão công một mực không cho, nói rằng tôi qua đó cũng không giúp ích được gì. Hơn nữa chị ấy cũng gọi điện cho ba của tôi, còn bắt loa ngoài cho tôi nghe. Theo như đó ba nói ba đã khoẻ lại rồi, còn sẽ về kịp trong ngày đại lễ của chúng tôi. Khuyên tôi nên ở lại Việt Nam chuẩn bị chu toàn đi, đừng phí thời gian qua Thâm Quyến làm gì cả?

Thời gian cứ thế trôi đi, mọi việc tưởng chừng như đã bắt đầu đi vào quỹ đạo vốn có. Tôi dự định sau khi kết hôn, sẽ chọn ra một ngày nào đó thông báo cho chị ấy biết về ” Quả nho nhỏ ”. Mấy hôm nay đa phần chị ấy đều về rất sớm, xem ra so với tôi thì lão công càng tỏ ra hồi hộp hơn nhiều, ba hôm nữa chúng tôi kết hôn.

————

Dạo trước có nhắc qua mẹ giúp tôi đi Thâm Quyến tìm chị ấy, cơ mà sau khi Trí Tú trở về thì mẹ lại là người giống như mất tích. Tôi có hỏi Lisa có tin tức của mẹ không? Chị ấy chỉ nói rằng mẹ có gọi về cho chị ấy, bảo có công việc đột xuất ở Mỹ nên không thể giúp trở về ngay được.

[JenSoo, Cover]Bác Sĩ, Chị Cứu Em ĐiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ