Trận tuyết dày đặc tối qua quả nhiên lại làm tắc đường, vào mùa này nhân viên dọn tuyết lại tăng thêm thu nhập. Có điều vào buổi sáng một trận nắng hiếm hoi đổ xuống, phần nào làm cho lớp tuyết lì lợm đó tan chảy không ít. Chỉ ít giờ sau đó phương tiện lại lưu thông thuận tiện, không còn tình trạng ứ đọng đến bất lực như những hôm trước.
Kể từ sau khi đến London, Trí Tú hầu như đều thức dậy rất sớm. Tuy nói rằng không có ra bên ngoài đi làm nhưng thói quen trước đây khi làm bác sĩ vẫn khiến cô không ngủ nướng được. Chỉ cần vào khung giờ quy định của đồng hồ sinh học liền như thể ngồi bật dậy không một chút đắn đo.
Đôi mắt nặng trĩu mở ra không lâu đã muốn khép lại, hôm qua gần 4h sáng cô mới ngủ thiếp đi, hiện tại bây giờ cũng chỉ hơn 6h một chút. Nhưng vẫn là thói quen đó, không thể ngủ lâu hơn được nữa, mặc dù cơ thể vô cùng mệt mỏi.
Chỉ là muốn đưa tay dụi mắt một chút cho tỉnh táo, thế nào lại phát hiện tay của mình giống như không thuộc về mình nữa. Rõ ràng nhìn thấy nó, nhưng không thể sử dụng nó. Tê liệt đến vô lực, chỉ nhấc lên một chút đã khiến bản thân vô cùng đau nhức.
Lúc này cô mới thật sự nhìn qua một chút, ở ngay bên cạnh một thân thể cuộn tròn trong lớp chăn quen thuộc. Trên người nàng lúc này ngay cả một mảnh nội y cũng không có, chỉ duy nhất được lớp chăn quấn hờ hững bên ngoài che đậy. Chi chít trên da thịt trải dài vết tích, tất cả nếu như không phải màu đỏ đậm, mặc nhiên đều trở nên tím tái đến đau lòng. Những thứ này hôm qua đều là do cô gây ra sao?
” Ni …”
Không đến nổi mất trí đến mức không nhớ ra được loại chuyện hôm qua phát sinh, nhưng quả thật Trí Tú không biết mình vì sao mạnh tay như vậy. Có lẽ là tác dụng của xuân dược quấy nhiễu, cũng có thể căn bản xuất phát từ việc cô quá mức phấn khích khi nàng đáp trả. Nhưng kết quả hôm nay nhìn thấy nàng như vậy, quả thật trong thâm tâm chịu không ít dày vò.
” Chị muốn làm gì thì làm đi, đừng gọi em dậy ” – trong vô thức Trân Ni đột nhiên trả lời, muốn tiếp tục cứ việc tiếp tục, nhưng tốt nhất đừng gọi nàng phải mở mắt ra vào giờ này.
Vốn dĩ cô đang rất đau lòng khi nhìn thấy nàng của hiện tại, nhưng lại bị một câu nói của Trân Ni làm cho bật cười. Thật giống với em của trước đây, luôn thích nói những câu làm chọc cười người khác.
Hiện tại nàng vẫn còn đang mơ ngủ nên mới từ tốn như vậy, không biết sau khi tỉnh hẳn mới thật sự có phản ứng ra sao? Trước mắt chăn ga gối nệm đều bị mật dịch làm ướt mem, bên dưới của Trân Ni mặc nhiên cũng vô cùng lầy lội. Dù sao cũng không ngủ lại được, Trí Tú sau vài phút ngồi định thần cho đầu óc tỉnh táo liền đem mọi thứ dọn dẹp.
Đầu tiên bế Trân Ni sang ghế nằm tạm, thay một lớp chăn ga khác thế chỗ. Sau đó còn dùng nước ấm lau qua một lượt thân thể nàng, đặc biệt chăm sóc chu đáo nơi hôm qua tuyệt nhiên cật lực ra vào. Nhẹ nhàng đem hai chân nàng tách ra một chút, bên trong quả nhiên đã sưng đỏ đến nhìn thôi cũng thấy đau. Lâu ngày không ân ái, hơn nữa xảy ra rất nhiều chuyện, cô làm sao nhớ bên trong nhà cần phải có một tuýp thuốc mỡ chứ? Xem ra chút nữa cần phải đi mua rồi, nếu không sẽ đau đến không thể đi nổi mất.
BẠN ĐANG ĐỌC
[JenSoo, Cover]Bác Sĩ, Chị Cứu Em Đi
De TodoAuthor: Phiennhi Cover: yeuchaeng Fic đã được sự đồng ý của tác giả