17. Cô Gái Của 7 Năm Trước

349 14 1
                                    

Dạo trước có nói qua YG có chế độ đãi ngộ bác sĩ khá tốt, bằng chứng chính là họ có thể nghỉ phép hai ngày trong tháng, không tính những ngày nghỉ theo chủ nhật.

Còn có chính sách cộng dồn ngày nghỉ phép, cô đến đó hai tháng tích lũy được 4 ngày, bây giờ đều đem hết ra sử dụng ở Đà Lạt với Trân Ni. Nghe qua còn tưởng là đi vi vu một chuyến, thực chất đa số thời gian đều nằm trên giường bệnh.

" Lão công, em buồn chán quá " - cô gái vẫn còn mặc bộ quần áo hông phấn nhàn nhạt của bệnh nhân, chống tay lên bệ giường vô cùng thiếu sức sống.

Người ta nói bệnh nghề nghiệp gì đó thật sự ảnh hưởng đến rất nhiều thứ diễn ra hằng ngày. Lấy chồng công an suốt ngày bị tra hỏi như hỏi cung, đi đâu cũng bắt phải cài định vị cho an toàn.

Lấy chồng giáo viên suốt ngày bị giáo huấn, làm cái gì cũng phải theo chuẩn mực. Lấy chồng bác sĩ còn thảm hơn, cứ rảnh liền lôi mình ra khám, thứ gì cũng cấm ăn, chỉ sốt thôi cũng bắt nằm viện đến bốn ngày.

" Em bày đủ trò còn có thể buồn chán? "

Trong suốt bốn ngày qua cô nuôi Trân Ni đến bản thân xém ngất mấy lần. Không phải suy kiệt sức khoẻ, là kiệt sức chịu đựng. Lúc nào cũng bắt cô phải nằm chung với mình, hôm nào ngoan ngoãn một chút liền ngủ trong lòng cô, có hôm lại giống như tay chân ngứa ngáy sờ soạng khắp người Trí Tú.

Như vậy cũng không nói đi, có mấy lúc cô mệt quá liền thiếp đi, lúc thức dậy đã thấy tay của cô ở trong áo Trân Ni, tệ hơn nữa có hôm lại thấy đặt trong quần bệnh nhân của nàng. Trí Tú có thể thề, cô không phải thiện nam tính nữ nhưng không đến mức ngủ không kiểm soát như vậy.

Rõ ràng là Trân Ni lợi dụng lúc cô ngủ mất đã giở trò hủy hoại thanh danh của Trí Tú cô, nhưng cứ hỏi tới liền lắc đầu lia lịa, nói cô dám làm còn đổ thừa người khác.

Được, được, là tôi sai, nên mới để em ngày càng hư đốn thế này cũng không nỡ la mắng em.

" Em muốn về, lão công... em muốn về " – rõ ràng nàng thuộc tính vốn có yêu thích bay nhảy sao lại có thể nằm yên trên giường được.

" Chị quên nói với em đã có chỉ định xuất viện rồi, lát nữa đợi cấp phát thuốc xong liền có thể về "

Lúc cô đến đây không có đem theo quần áo, chỉ có vali du lịch của Trân Ni được cô bạn kia đem đến. Hôm trước soạn đồ cô còn nói Trân Ni dọn nhà, bây giờ số quần áo đó lại đủ cho cô mặc luôn mấy hôm nay.

Điều đáng nói chính là nội y cũng phải mặc chung, chuyện gì cũng đã làm nên mấy chuyện này không có gì phải ngại. Nhưng mà tình huống xảy ra lại rất đau đầu, ngực của Trân Ni thuộc dạng cup C hào phóng đến thế, cô bất quá cũng chỉ mặc vừa Cup A.

Mặc của nàng vào người nhìn thế nào cũng lỏng lẽo, tệ nhất chính là quần nhỏ của Trân Ni chỉ có đúng hai kiểu. Một là dạng ren mỏng đến mức mặc vào còn sợ rách mất, loại thứ hai chính là dạng siêu cấp chữ T có chết Trí Tú cũng không mặc.

Vì thế có một hôm cô nhờ điều dưỡng trông hộ nàng, nói là mình xuống căn tin mua buổi trưa cho Trân Ni. Cuối cùng lại tiện đường qua luôn cửa hàng đối diện, đem về một túi nhỏ nội y.

[JenSoo, Cover]Bác Sĩ, Chị Cứu Em ĐiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ