Bài kiểm tra Tiếng Anh là bài kiểm tra được tiến hành thường xuyên, bao gồm cả nghe và viết, tất cả đều được tiến hành theo tiêu chuẩn của đề thi đại học.
“Excuse me, can you tell me how much the shirt is?
Yes, it’s nine fifteen.”
Miss Lâm mở đoạn video luyện nghe và đề kiểm tra ra, phát thử một đoạn ngắn rồi nhấn tạm dừng: “Cô đã xem qua bài kiểm tra của các em, câu hỏi của phần nghe chủ yếu xuất hiện ở đoạn thứ ba, bây giờ các em nghe kỹ và đọc chậm theo.”
Tốc độ nói không nhanh lắm, chỉ một hai giây sau khi những câu nói đó lọt vào tai, bộ não của Trì Ý đã tự động phiên dịch chúng ra tiếng Trung.
Lúc đầu tiếng đọc theo còn thưa thớt, qua một lúc dần trở nên đều đặn. Thấy học sinh đã ổn định, Miss Lâm bỏ bài thi đang cầm trong tay xuống, giả vờ đi dạo một vòng trong phòng, sau đó dừng lại bên cạnh Tiêu Chỉ Hàn.
Mấy bàn trước biết cô giáo đi tuần tra nên không để ý đến tình hình ở phía sau, chỉ có mấy bàn cuối cùng nhìn thấy Miss Lâm dừng lại, theo bản năng mở cổ họng, dùng giọng nói sứt sẹo đọc Tiếng Anh, về sau phát hiện Miss Lâm chỉ nhìn chằm chằm Tiêu Chỉ Hàn liền thở phào nhẹ nhõm, không kiềm chế được liếc mắt nhìn sang.
“Bài kiểm tra của em đâu?” Nhìn thấy bàn của Tiêu Chỉ Hàn trống trơn, Miss Lâm nén giận hỏi.
Mặc dù kết quả học tập của Tiêu Chỉ Hàn khiến các giáo viên đều cảm thấy đau đầu, bình thường cậu cũng gây chuyện không ít, nhưng cậu không đi trễ về sớm, không làm ồn trong lớp nên các thầy cô đành mắt nhắm mắt mở với những hành động của cậu.
Chỉ là trong đợt kiểm tra Anh Văn tuần này, không biết cậu bị làm sao mà ngay cả sao chép rập khuôn bình thường cũng không làm, ghi mấy chữ lên bài kiểm tra rồi nộp giấy trắng.
Tiêu Chỉ Hàn giả vờ tìm kiếm trong ngăn kéo lộn xộn, lục lọi một lúc chẳng những không tìm thấy bài kiểm tra mà ngược lại còn lôi ra mấy bao thuốc lá.
Vẻ mặt của Miss Lâm càng lúc càng khó coi, nghe thấy đoạn video luyện nghe đã phát đến gần cuối, cô đành nén giận rời đi.
Miss Lâm vừa đi được mấy bước, Phương Vũ Thành và bạn cùng bàn Lạc Gia Thiện ngồi ở đằng trước lập tức xoay đầu lại, vẻ mặt Phương Vũ Thành không thể tin nổi: “Hôm nay Đại Lâm uống nhầm thuốc à? Thế mà không nổi cáu với anh?”
Trường Trung học Số 1 có ba giáo viên Tiếng Anh nổi tiếng, trùng hợp thay cả ba đều họ Lâm, học sinh âm thầm gọi họ là 'Tiểu Lâm – Đại Lâm – Lão Lâm' để dễ bề phân biệt.
Tiêu Chỉ Hàn nghe vậy nhíu mày: “Mẹ nó, cậu thích nhìn anh bị chửi?”
“Đấy không phải bình thường sao? Hơn nữa” Phương Vũ Thành cười hì hì: “Ai bảo anh viết mấy chữ ‘Ông đây không biết’ lên bài kiểm tra. Thái độ của anh phách lối quá rồi, là em thì em cũng muốn chửi người.”
“À” Tiêu Chỉ Hàn mặt không đổi sắc nhìn cậu ta: “Cậu mắng vài câu anh nghe thử xem nào.”
“Cậu là Tiêu Chỉ Hàn?”
BẠN ĐANG ĐỌC
[FULL] - Đừng Nhìn, Anh Đầu Hàng
RomanceTác giả: Thường Đông Thể loại: Ngôn Tình, Thanh Xuân Vườn Trường, Hiện Đại, Ngọt, Sủng