Kinh Xán ở nhà Hạ Bình Ý hai ngày, nhưng chưa lúc nào cậu thấy Hạ Bình Ý làm bài tập Tết, còn tưởng anh đã làm xong từ trước rồi. Hôm nay cậu nằm trên giường lướt điện thoại, thấy có người nhắc đến bài tập trong nhóm lớp mới tiện thể hỏi Hạ Bình Ý làm hết bài tập rồi đúng không. Nào ngờ tên Hạ Bình Ý đang ngậm que kem giữa mùa đông này lại ậm ờ nói: "Chưa tới đâu cả".
Kinh Xán tức khắc vào vai gia sư. Cậu ném điện thoại xuống, bật dậy khỏi giường: "Chưa tới đâu cả? Ngày kia vào học rồi đấy".
Hạ Bình Ý ừm à hai tiếng cho qua: "Giờ tôi làm đây".
Kinh Xán ngồi im không nói gì, Hạ Bình Ý bèn ngẩng đầu nhìn cậu, thấy thầy Kinh Xán đang nhíu mày, anh vội vàng quẳng điện thoại đi.
"Vâng, vâng, vâng," Hạ Bình Ý đi về phía bàn học: "Giờ làm luôn đây. Hầy, cậu làm xong hết rồi à?".
"Đương nhiên là xong rồi," Kinh Xán nhìn anh. "Lúc nào tôi cũng làm xong bài tập rồi mới nghỉ".
Mới lạ thật. Hạ Bình Ý chưa gặp kiểu bạn học thần thánh thế này bao giờ.
"Chẹp, tiếc thật," Hạ Bình Ý tiếc hùi hụi, nói: "Cậu mà học tự nhiên là tôi có thể chép bài cậu rồi".
"Này!".
"Đùa thôi mà".
Kinh Xán trợn mắt với anh: "Học hành tử tế đi".
Xem kìa, xem cậu hung dữ chưa kìa. Hạ Bình Ý thầm nghĩ, lúc cậu nhận quà năm mới rồi nói với tôi "Cậu tốt quá" thì không phải thế này đâu.
Hạ Bình Ý của lúc này đang ngồi trước bàn học suy nghĩ, rốt cuộc thì bài tập là kiếp nạn trong cuộc đời học hành của anh hay Kinh Xán mới là kiếp nạn trong cuộc đời học hành của anh đây. Anh nghĩ mãi vẫn không ra, nhiều năm sau, khi Hạ Bình Ý không cần đối mặt với bài tập nữa rồi thì anh mới bất chợt hiểu ra.
Bài tập là kiếp nạn trong cuộc đời học hành của anh, còn Kinh Xán là kiếp nạn cả đời anh.
Vế trước là thứ anh chỉ muốn tránh xa, vế sau là thứ anh không thể tránh được, cũng không muốn né tránh.
"Rồi, rồi, rồi, học hành tử tế. Nhưng mà tối nay có công ty lớn nào đó bắn pháo hoa trên đường Khang Kiều đấy, nghe nói hoành tráng lắm, tận 20 phút cơ, cậu muốn xem không?".
"Pháo hoa á?", Kinh Xán đáp lại ngay: "Xem chứ!".
Đạt được mục đích, Hạ Bình Ý còn chưa kịp thầm vỗ tay cho mình, anh đã nghe Kinh Xán chuyển chủ đề.
"Nhưng không thể bỏ bê việc học được, nếu bắn pháo hoa ở đường Khang Kiều thì lên sân thượng nhà tôi cũng xem được, cậu có thể đến nhà tôi làm bài".
Và thế là mọi chuyện diễn ra không giống dự tính của Hạ Bình Ý chút nào. Ăn tối xong, Kinh Xán kéo anh đến nhà cậu. Kinh Xán phục vụ anh vô cùng chu đáo, chuẩn bị cho Hạ Bình Ý cả nước, sữa, cậu còn sợ Hạ Bình Ý đói, chạy sang tiệm tạp hóa gần nhà mua ít đồ lót dạ và hoa quả.
Trước ý tốt này, Hạ Bình Ý cũng không còn lí do gì để "sa đọa" nữa, anh bèn thành thực làm bài tập hơn một tiếng đồng hồ, hiệu suất cực kỳ cao. Gần đến giờ bắn pháo hoa Kinh Xán mới nằm bò ra ghế sô pha, đạp hai chân lên gọi anh như đồng hồ báo thức: "Hạ Bình Ý, bảy giờ năm mươi rồi!".
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐM] Vị Đắc Xán Lạn - Cao Đài Thụ Sắc
RomanceVỊ ĐẮC XÁN LẠN - CAO ĐÀI THỤ SẮC Tên: Vị Đắc Xán Lạn Tác giả: Cao Đài Thụ Sắc Thể loại: Hiện đại, thanh xuân, 1v1, HE Dịch: sbt1 Beta: Du Yên Bìa: Cục vàng Củ Cải Nhỏ Xíu GIỚI THIỆU Tuổi trẻ chẳng có gì, đa phần là những chuyện không đáng nhắc tới. ...