Đúng chất một buổi tiệc của dân có tiền, mọi thứ ở đây đều được trang hoàng theo cách lộng lẫy nhất có thể.
Các loại rượu thượng hạng, các bộ đầm váy và tây trang sang trọng, các cử chỉ thanh lịch từ những kẻ thanh cao; thảy, đều khiến Park Jimin ghét đến chán chường.
Vì sao là chán chường à? Vì có ghét cũng chẳng thể làm gì được nên chỉ có thể đành chấp nhận thôi. (Một thể loại người thì đâu phải cứ giết hết nhiêu đây người thì sẽ biến mất hoàn toàn đâu, rồi cũng sẽ có kẻ có tính cách giống y thôi.)- Cậu có thể cười không?
Kim Taehyung thì thầm với Park Jimin sao cho vừa đủ hai người nghe.
Thành thật mà nói thì... có chút gần quá...
- Làm gì?
- Tỏ ra thân thiện. Chỉ cần là nụ cười mỉm để xã giao thôi.
- Không thể.
Park Jimin nghe xong liền trả lời ngay.
Rất thẳng thắn, nhưng không cần thiết.- Gì? Bộ nó khó lắm à?
Dù có không biết cười thì cũng phải cố gắng chút chứ. Ai đời lại cứ ngước mặt lên trời toát ra vẻ chảnh choẹ một cách mạnh mẽ như vậy được.
- Em chỉ cười với anh thôi. Bọn chúng thì quên đi.
Park Jimin nói rồi liền xoay qua cười với hắn một cái (để minh hoạ).
... Điên thật chứ.
- Sao cũng được. Đừng có nói chuyện với ai hết biết chưa? Có người kiếm chuyện thì cứ gọi tôi. Tôi tiếp tế cậu.
Kim Taehyung bất lực thở dài rồi cũng đành thôi. Tại vì không thôi thì làm gì được chứ? Đó giờ làm gì có ai bắt được Park Jimin làm thứ cậu ấy không thích đâu.
- Em biết rồi.
Vì để hắn thuận lợi phát biểu ngày hôm nay thì cậu ấy đã bỏ vũ khí của mình ở nhà rồi. Có lẽ là nhịn một chút cho hắn thì cậu ấy sẽ làm được thôi. Ai mà biết ở tiệc rượu mà lại phải phát biểu để kêu gọi đầu tư đâu chứ. Kim Taehyung mà không nói thì chắc Park Jimin sẽ lại gây hoạ mất rồi. Bởi vì mới bước vào cửa chưa được bao lâu cậu ấy đã phát hiện ra được "những gương mặt quen thuộc" bắt đầu có sự hành động rồi. Kẻ thì sửa sang lại quần áo, kẻ thì chải chuốt lại tóc tai.
Nói đừng buồn chứ Kim Taehyung hắn đứng không cũng đẹp hơn bọn họ gấp mấy lần trong mắt của Park Jimin.- Tôi phát biểu chỉ có năm phút thôi, cậu liệu mà đứng yên nghe chưa?
- Em nghe rồi.
Nhưng chẳng phải là vắng chủ nhà thì trộm mới vào sao? Có bao giờ họ tới gần Park Jimin khi Kim Taehyung đang có mặt đâu, dù là hắn sẽ không quan tâm đi chăng nữa thì họ cũng sợ gia thế nhà Kim lắm nên mới không dám lộng như vậy.
[Và sau đây là chủ tịch Kim Taehyung của tập đoàn KIM!]
Chủ bữa tiệc thông báo qua micro gọi tên của Kim Taehyung để mời hắn lên bục sân khấu phát biểu.
Còn gì nữa, cơ hội dâng tới miệng, đã sửa sang lại nhan sắc kỹ lượng rồi thì tiếp cận người đẹp thôi. Ngoài những cô gái đang say đắm với vẻ lịch lãm của Kim Taehyung ra thì còn lại phân nửa quảng trường đều là "người hâm mộ" của Park Jimin. Nữ thì không dám đâu nhưng những tên đàn ông có địa vị thì khác, họ biết cậu ấy hiện tại chưa giết chết mình ngay được nên mới nhân cơ hội "tranh thủ" tán tỉnh như vậy.