3 [15] : 𝖾𝗇𝖽

458 54 15
                                    

[15/07/2022]

- Anh nghĩ chúng ta vì sao lại may mắn đến như vậy được sống lại lần nữa?

- Vì chúng ta sinh ra là để bên cạnh nhau, nếu chưa được cạnh nhau thì là chưa hoàn thành sứ mệnh.

Ngày hôm đó khi được sống lại, với hai ý nguyện khác nhau, hắn và em đã lựa chọn cho mình hai hướng đi đều dẫn đến kết cục đau thương:

"Tôi nhất định sẽ trả thù, khiến cậu sống không bằng chết!"

"Em sẽ tiếp tục giả ngu giả ngốc bên cạnh anh, nếu có phải chết thì để em chết trong tay anh đi vậy."

Đúng là chẳng ai có thể đoán trước được tương lai, người muốn khiến em đau đến chết đi sau này lại là người van nài trăng-trời xin cho em được sống.
Kim Taehyung vậy mà lại ngoài sức tưởng tượng đi yêu em, nói nếu thật sự phải chết thì sẽ cùng em chết:

"Coi như tôi xin em, xin em được bình an cả đời này."

Bởi vì đối với những ám ảnh mà hắn có, em chính là điểm tựa yên bình nhất.
Bởi vì đối với những ngày mệt mỏi mà hắn phải trải qua, em cũng chính là nơi duy nhất luôn chờ hắn trở về.

Và đó cũng là khi Kim Taehyung nhận ra tình cảm của mình dành cho em, nó to lớn đến nhường nào.

Hắn chậm trễ nhận ra ám ảnh dày vò bản thân trước giờ là do sợ thiếu mất em; nhận ra đối với những ngày "mệt mỏi" đó chỉ cần đến bên cạnh em thì sẽ màu nhiệm biến thành "tốt hơn".

Chỉ có điều là đợi hắn nhận ra được tình cảm của mình cũng có hơi trễ, bởi vì đến lúc đó bản thân hắn cũng không còn đường để lui nữa rồi; đừng nói chi là kế hoạch ban đầu, tất cả những gì hắn muốn vào lúc ấy chỉ là nghĩ cách nào để khiến em cũng tin rằng hắn có "thương" thôi.

"Tôi rất thương em, em có còn tin lời tôi nói nữa không?"

"Em không, anh biết mà, em đã hoàn toàn buông bỏ rồi..."

Một viên kẹo đường thì không thể hồi sinh lại trăm ngàn vết cắt, Park Jimin dĩ nhiên là không dễ dàng gì mà có thể tin rằng hắn thật sự thay đổi đi yêu mình
cho nên đến tận bây giờ cậu ấy cũng vẫn giữ nguyên "thói quen" tự ti về sự hiện diện của bản thân trong đời hắn, trong tâm trí như cũ tồn tại suy nghĩ chỉ có mỗi mình là "yêu", định cả đời sống trong sự lo sợ rằng sẽ có ngày người kia lựa chọn rời bỏ.

Và điều đó... khiến Kim Taehyung khó chịu.

- Em xin lỗi vì bản thân không bình thường.
- Anh yêu em.

- Em xin lỗi vì là một kẻ giết người. 
- Anh yêu em.

- Em xin lỗi...
- Anh yêu em...

Ba từ-tám chữ cứ được Kim Taehyung lặp đi lặp lại mỗi lần như thế nhưng nó vẫn cứ là không đủ để ít nhất là vỗ về trái tim bất an luôn nơm nớp lo sợ của Park Jimin.

Cậu ấy đã từng quá tổn thương nên bên trong mới bị biến thành chai sần như vậy; hắn biết và cũng không trách gì cậu ấy cả.

• 𝔯𝔢𝔠𝔬𝔫𝔫𝔢𝔠𝔱Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ