12.
Chiếc áo thun bị cởi ra ném lên bàn, Trương Mẫn ngửa cổ tựa người vào tường, tiếng thở hổn hển bị kìm nén tràn ra mũi. Từ Tư vùi đầu vào cổ anh liếm hôn, mềm mại và ẩm ướt, trái ngược hoàn toàn với bức tường lạnh lẽo cứng rắn phía sau, Trương Mẫn không khỏi thít chặt dưới sự kích thích đến từ hai phía. Từ Tư vừa hôn trên gáy trượt xuống xương quai xanh, một cánh tay lặng lẽ luồng ra sau lưng anh tách anh ra khỏi bức tường, nằm trong trong lòng hắn.
Trương Mẫn nhíu chặt mày, mắt khép hờ, anh thở hổn hển, hai tay buông thõng bên hông, mặc cho một bàn tay khác của Từ Tư luồn vào quần, vuốt ve dương vật đã cương lên của anh qua lớp quần lót.
Thân thể không bị khống chế của Trương Mẫn sinh ra phản ứng mãnh liệt đối với Từ Tư, anh hơi ngượng ngùng cúi thấp đầu, chỉ có thể trông thấy được đỉnh đầu của Từ Tư, môi Từ Tư đã chạm đến ngực anh, liếm cắn vờn quanh đầu vú đã hưng phấn cương lên.
“Từ Tư… nhẹ thôi…A…”, giọng Trương Mẫn cực kỳ nhỏ, cơ hồ là thì thào van xin, hai chân đã có chút không đứng vững, anh vịn vào vai Từ Tư.
Từ Tư thẳng người dậy, ánh mắt khát khao khiến hơi thở Trương Mẫn càng thêm gấp rút. Hắn tiến đến ôm lấy ót Trương Mẫn, một lần nữa hôn anh, vừa hôn vừa kéo anh đến bên giường.
Trương Mẫn ngẩng mặt nhìn Từ Tư đang chống người bên trên mình, lồng ngực phập phồng dữ dội theo từng nhịp thở. Anh chưa từng nhìn Từ Tư qua góc độ này, cũng chưa từng thấy một Từ Tư tràn đầy dục vọng như thế. Nghĩ đến chuyện tiếp theo sắp phát sinh, Trương Mẫn không khỏi siết chặt tay, nín thở.
“Đừng căng thẳng… Bảo bối”. Giọng Từ Tư vô cùng dịu dàng, đưa tay sờ lên mặt Trương Mẫn, vuốt dọc xuống dưới, từ ngực xuống phần bụng, đến phần hông rồi sau đó cởi quần Trương Mẫn ra.
Cả thế giới của Trương Mẫn giờ đây chỉ còn lại tiếng tim đập và tiếng thở dốc. Anh cố gắng giương cổ bình tĩnh nhìn lên trần nhà để giảm bớt sự chấn động của khoái cảm mãnh liệt, Từ Tư đang vùi người vào nửa thân dưới của anh, sau khi hít sâu một hơi, đôi môi thay thế bàn tay chụp lên dương vật của anh. Trương Mẫn tự thấy mình không phải là một người có quá nhiều ham muốn, nhưng ngay lúc này nhận thức của anh đã bị lật đổ, thân thể anh như thể được Từ Tư thức tỉnh, dục vọng ngủ say nhiều năm khiến anh cũng không khỏi giật mình. Cho dù là được hôn, hay là đang được phun ra nuốt vào bên dưới, hoặc như chuyện sẽ xảy ra ngay sau đó, anh đều khát khao đến mức hai chân run rẩy.
Lúc sau huyệt bị một ngón tay chen vào, Trương Mẫn khỏi kêu khẽ một tiếng, chóp mũi Từ Tư cọ vào dương vật Trương Mẫn rồi khẽ hôn lên đó: “Khó chịu nhất định phải nói với anh"
Nói xong, hắn cho một ngón tay vào dò xét.
“Aaa__ Ưm…”, rốt cuộc Trương Mẫn cũng nhịn không được rên lên thành tiếng, ngón tay Từ Tư đang ra vào phía sau, không thuần thục mô phỏng nhịp điệu ân ái, vừa tấn công vừa thăm dò. Anh không biết mình đang sung sướng hay khó chịu, chỉ có thể cố gắng không rên quá lớn.
![](https://img.wattpad.com/cover/320747491-288-k865760.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
JZ48 • Tư Mẫn • 《 Tiền Hiềm》
أدب الهواة[Tư Mẫn] Tiền hiềm (hiềm khích cũ) Từ Tư x Trương Mẫn Tác giả: 蓝星超人少芬芬 Gương vỡ lại lành, song A. Translator: Na Beta: Kann Đã được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không mang đi nơi khác. Cover by @阿飘飘啊飘2333...