Chương 39

588 51 6
                                        





39.

“Tiểu Mẫn à, chúng tôi đều là những người đi theo chủ tịch từ những ngày đầu, duy trì được Tứ Hải nhiều năm như vậy cũng không dễ dàng gì, thanh niên các cậu dám làm dám chịu là chuyện tốt, nhưng vẫn phải tôn trọng ý kiến của mấy lão già chúng tôi một chút chứ”

Người vừa nói là Chung Kim Kỳ, cổ phần của ông ta trước đó đã chuyển đến tay Trương Mẫn thông qua Từ Phong, câu nói kia âm thầm châm biếm Trương Kính Trung, chỉ thiếu mức chỉ vào mũi mắng.

Cuộc họp cổ đông hôm nay chủ yếu nhằm vào một dự án bất động sản mà trước đó Trương Kính Trung khăng khăng muốn làm, Trương Mẫn từng khuyên can ông ta, nhưng Trương Kính Trung không thèm đếm xỉa, thuyết phục không thành còn phản tác dụng.

Mảnh đất kia vì là đất tập thể nên giá đất thấp hơn giá thị trường hơn 50%, vốn dĩ việc biến đổi đất tập thể thành đất thương mại không phải là điều bất khả thi, nhưng việc người dân khu đó phản đối quá nhiều, cộng thêm chính sách thắt chặt của cục quản lý đất đai, nên trong khoảng thời gian ngắn rất khó có thể thu được lợi nhuận.

Mắt xích tài chính của Tứ Hải cơ bản không chịu nổi rủi ro như vậy, nhưng Trương Kính Trung vẫn khư khư cố chấp, tự mình giành lấy mảnh đất này.

Cho đến bây giờ, lợi nhuận của Tứ Hải ở Vạn Lý không biết tích đến bao giờ mới đủ để lấp đầy lỗ hổng này, đơn xin thay đổi tính chất đất đai mãi vẫn còn chưa được phê duyệt, trước mắt kỳ vay lại sắp đến hạn. Trong cả buổi họp cổ đông, Trương Kính Trung không nói một lời, sắc mặt xanh xám.

Trương Mẫn đan hai tay vào nhau, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, hệt như chuyện này không hề liên quan chút gì đến anh.

Anh đã chuẩn bị từ sớm, thậm chí có thể nói là đã sớm có dự định sẵn trong đầu.

Mảnh đất đó là của Trương Mẫn.

Về phần làm thế nào để Trương Kính Trung mắc câu, làm thế nào để ông ta tin tưởng không chút nghi ngờ mà khư khư muốn chiếm được nó, trong lúc Trương Mẫn đợi cá mắc câu, anh mới đột nhiên phát hiện, anh và ba mình, thật sự giống nhau một cách đáng ngạc nhiên.

Để đạt được mục đích, thu mua, bán, lừa gạt, phản bội, tuyệt tình, tất cả anh đều làm được.


“Chủ tịch, quyết định ban đầu thật sự quá vội vàng rồi”, các cổ đông lần lượt phát biểu ý kiến, có một số là Trương Mẫn đề nghị, một số khác là vì lợi ích bị đụng chạm nên đứng ra yêu cầu giải thích.

“Các vị, trong quá trình kinh doanh chắc chắn sẽ có rủi ro, tập đoàn chắc chắn sẽ tính đến lợi ích của tất cả các cổ đông, chủ tịch…”, Đào Luân đứng dậy, định thay Trương Kính Trung giải thích vài câu, còn chưa nói dứt lời đã bị Chung Kim Kỳ không chút khách khí ngắt ngang.

“Đào tổng, cậu đến công ty chưa lâu, tôi làm trưởng bối vẫn nên khuyên cậu vài câu. Vừa rồi tiểu Trương lên tiếng chúng tôi đã khuyên cậu ấy rồi, thanh niên à, đừng có lúc nào cũng muốn ra mặt như thế chứ, chủ tịch còn chưa nói gì mà, nên cứ bình tĩnh đi thôi”, Chung Kim Lý bày ra tư thế người đi trước, mượn lời quở trách Trương Mẫn để đâm chọt Đào Luân. “Hay là tiểu Đào có cách gì để giải quyết vấn đề sao?”

JZ48 • Tư Mẫn  • 《 Tiền Hiềm》Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ