26.
Cuối cùng, Đào Luân là người ăn cùng với Lưu Văn Na bữa cơm kia, lúc Trương Kính Trung biết được ông ta vô cùng vui vẻ, thậm chí còn khen Trương Mẫn mấy câu, bảo với anh rằng thế mới là người hiểu chuyện. Hiếm khi có được bầu không khí không tệ, Trương Kính Trung hỏi anh có muốn đi Hải Nam để chủ trì việc chấn chỉnh cơ cấu bên Vạn Lý không, Trương Mẫn gần như đồng ý ngay mà không cần suy nghĩ.
Trong khoảng thời gian này anh rất mệt mỏi, nếu có một dự án để anh tập trung vào, tránh đi mọi sự hỗn loạn của thành phố này, tránh đi những người mà anh sợ nhìn thấy, Trương Mẫn cầu còn không được.
Sau khi bàn giao đơn giản, anh dường như bay đến Tam Á ngay lập tức. Gió trên đảo tanh nồng ẩm ướt, dây thần kinh căng thẳng của Trương Mẫn giãn ra không ít, ngay cả cơn đau đầu thường xuyên cũng tan biến. Anh còn bảo Tiêu Chính Nam tìm cho anh một người giúp việc biết nấu ăn trên đảo, anh định ở đây ít nhất một tháng.
Tâm tình vui vẻ kéo dài đến cuộc họp vào sáng hôm sau, Trương Mẫn đang cúi đầu đọc báo cáo tài chính quý trước của Vạn Lý, sau lưng đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa, tiếng gọi hốt hoảng ‘Từ tổng’ của Tiêu Chính Nam khiến Trương Mẫn không khỏi ngẩng đầu.
“Xin chào tiểu Trương tổng, trăm nghe không bằng một thấy”, người đầu tiên chào Trương Mẫn lại là người phụ nữ phía sau Từ Tư. Nhưng chỉ vừa trông thấy, Trương Mẫn liền nhận ra ngay thân phận của cô.
Từ Tư mặc trên người một bộ quần áo hưu nhàn, nhẹ nhàng đi qua phía bên kia bàn hội nghị, ưu nhã kéo ghế ra cho người phụ nữ phía sau hắn ngồi, rồi mới ngồi xuống cạnh cô.
Trương Mẫn khẽ cắn môi, anh nhìn chằm chằm lên mặt bàn cố điều chỉnh lại hô hấp, sau đó ngước mắt mỉm cười nhẹ với người ở phía đối diện.
“Trương tổng, để tôi giới thiệu một chút”, phó tổng giám đốc điều hành của Vạn Lý đứng lên giới thiệu với Trương Mẫn: “Vị này là Giang tổng, thiên kim của tập đoàn Giang thị, cũng là một trong những cổ đông của Vạn Lý chúng ta, còn vị này là Trương tổng của tập đoàn Tứ Hải”
Trương Mẫn thẳng người lên: “Hân hạnh, hợp tác vui vẻ”. Ánh mắt anh hoàn toàn không rơi đến mặt Từ Tư, cũng chẳng thèm liếc hắn lấy một lần.
“Trương tổng, từ giờ trở đi chúng ta là những người cùng ngồi trên một chiếc thuyền rồi, hợp tác vui vẻ”, Giang Hồ cười tươi tắn, Từ Tư ngồi bên cạnh đưa tay lên nhìn đồng hồ, từ đầu đến cuối hắn cũng không nói câu nào, dường như đang chờ đợi điều gì.
Chưa đầy hai phút sau, cánh cửa bị đẩy ra, sau khi thấy rõ người vừa bước vào, rốt cục Trương Mẫn cũng nhịn không được mà thầm chửi tục trong lòng.
Đào Luân tiến đến, sau khi chào hỏi một vòng, rồi ngồi xuống bên cạnh Trương Mẫn.
Tiêu Chính Nam ghé vào tai Trương Mẫn thấp giọng nói một câu, liền bị anh đạp mạnh lên mu bàn chân, mặt nhăn nhó cũng không dám kêu lên thành tiếng.
—- Trương tổng…ngồi đủ bốn tụ mạt chược luôn rồi.
Vốn cho rằng sẽ được tận hưởng một kỳ nghỉ thoải mái, ngờ đâu những người anh không muốn gặp nhất nay lại tề tụ đông đủ trên bàn hội nghị này, ngoài mặt Trương Mẫn vẫn cố gắng gượng cười, nhưng năm ngón tay đã bóp thành trắng bệch.
BẠN ĐANG ĐỌC
JZ48 • Tư Mẫn • 《 Tiền Hiềm》
Fanfiction[Tư Mẫn] Tiền hiềm (hiềm khích cũ) Từ Tư x Trương Mẫn Tác giả: 蓝星超人少芬芬 Gương vỡ lại lành, song A. Translator: Na Beta: Kann Đã được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không mang đi nơi khác. Cover by @阿飘飘啊飘2333...
