CHƯƠNG XLI: LOVESICK

142 16 2
                                    

Má tôi đau lưng quá các bác ạ ;-;

Đã thế lại còn bị tổn thương tâm lí nặng nề.

Đang ngồi gõ truyện đến chỗ chill, con bạn tôi kiểu: Biết em đã có người ở bên, ú òa :)) Sang chấn tâm lí ;-;

-Uhm... - Laville bị cơn đau nhói ở trán đánh thức, cậu lơ lơ mở đôi mắt ngái ngủ ra - Mình chưa chết sao...?

Hàng mi vừa mới hé ra, tim cậu đã thắt lên hoảng sợ. Một người thanh niên trẻ tầm tuổi cậu với mái tóc vàng sữa bạch kim cắt kiểu gáo dừa, đôi mắt xanh ngọc lục bảo sâu thẳm lạnh lùng nhưng quyến rũ đang đăm đăm nhìn cậu. Bộ vest đen hắn mặc nhìn khá quý tộc và thanh lịch. Trên tay hắn đang cầm hai con dao hai lưỡi được nối với nhau bằng một sợi xích. Có lẽ cậu đã không sợ đến mức đó, giá như lưỡi dao sắc lẹm không đang kề sát vào cổ Zata, cái thứ bằng kim loại ấy đang sát với da thịt anh, tưởng như chỉ cần cứa nhẹ một cái, động mạch của Zata sẽ đứt toác.

-Zata!! C...Chuyện gì vậy...?! - Laville hét lên hoảng hốt, cậu quờ quạng định tìm hai khẩu súng của mình nhưng chẳng thấy đâu - Tên kia...! Ngươi định làm gì Zata?!

-Laville, - Zata bình tĩnh nhìn cậu - Cậu định tìm gì?

-Hai khẩu súng của tôi để cứu anh đấy đồ ngốc! - Laville cắn môi - Anh còn bình tĩnh được như vậy sao?

-Ồ, vậy ra đây là Laville... - Hắn gật gật đầu, đưa mắt săm soi cậu - Cậu ta có vẻ lo cho ngươi quá nhỉ?

-Vậy là được rồi, cảm ơn - Zata đáp lại, cúi đầu gạt hai lưỡi dao của hắn ra - Bỏ ngay cái thứ ghê tởm đó ra khỏi cổ ta.

Laville ngớ người, chuyện này là sao? Chẳng phải Zata đang bị hắn đe dọa à? Ủa? Chuyện gì vậy?

-Sao hả? Bất ngờ chứ? - Cậu thanh niên quay ra cười lạnh - Hắn ta bắt ta phải đóng màn kịch ngớ ngẩn này chỉ để xem phản ứng của ngươi, thật rảnh nợ.

Zata nghe vậy chỉ lườm hắn một cái, anh chẳng nói gì ngồi xuống cạnh Rouie - mặt cũng đang trắng bệch chưa hết sợ. Tên thanh niên xán lại gần cậu, ngồi chồm hổm ngắm nghía khuôn mặt thanh tao của Laville, ánh mắt cuồng nhiệt đến mức cậu cũng lạnh sống lưng mà ngoảnh đi.

-Ta là Enzo - Hắn giới thiệu, tuy nhiên trong giọng có chút gì đó âu yếm đến lạ - Ta là ân nhân của ngươi, đúng cái lúc ngươi chuẩn bị bị cái bóng đen nuốt chửng.

-A... T... Tôi là...

-Không cần nói, ta biết tên ngươi rồi - Enzo đặt ngón tay lên môi cậu - Thật là một cái tên đẹp, nhỉ?

- Đừng huyên thuyên nữa Enzo - Zata đanh giọng - Rốt cuộc thì cái nhà chết tiệt của ngươi ở chỗ khỉ nào để ta còn về nghỉ ngơi?

-Ờ thì... - Enzo mỉm cười độc đoán - Nếu như ngươi cho ta ngắm kĩ lại khuôn mặt của cậu ta?

Anh sầm mặt lại, giọng lạnh băng trả lời cụt lủn:

-Tùy ngươi.

Enzo nghe thế chống tay xuống đất, dí sát mặt hắn vào gần mặt Laville, hắn nheo mắt, môi khẽ nhếch lên một nụ cười thỏa mãn.

AOV X BL: Lời Nói Yêu Muộn Màng.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ