CHƯƠNG I: BẮT CÓC

945 46 1
                                    

                   Vài lời trước khi vào truyện nhe: Có thể có một số người đã thấy truyện này ở đâu đó rồi đúng không? Xin đừng nói tớ copy nha , thực ra đó vẫn là truyện của tớ, tớ có nhờ một bạn đăng hộ nhưng bây giờ nghỉ hè rồi nên tớ có thời gian tớ sẽ tự đăng nha.  Với lại đây là tác phẩm đầu tay của tớ nên còn nhiều sai sót, mong các bạn lượng thứ :3

            Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, không lấy truyện khi chưa có sự cho phép của tớ nhé!                          

                                                                       CHƯƠNG I:BẮT CÓC

     Trời xanh không một gợn mây, vài làn gió thổi hiu hiu làm bay phất phơ vài sợi tóc màu xanh ngọc của Laville khi cậu đang thong thả đi bộ về nhà. Lau mồ hôi chảy dài ở má và cổ, cậu miên man nghĩ về buổi tốt nghiệp bắn súng sẽ diễn ra vào cuối tuần này. Buổi học hôm nay đã là buổi thực tập cuối cùng trong khóa huấn luyện - thực hành. Chỉ vài ngày nữa thôi, cậu sẽ trở thành một xạ thủ thực thụ, bấy nhiêu đó thôi cũng đủ để làm tâm trạng cậu mấy hôm nay rạo rực hẳn lên.

Vui vẻ hát nhỏ mấy câu theo giai điệu sôi động đang phát ra từ hai chiếc tai nghe mới tinh, Laville vặn nắp chai nước khoáng rồi đưa lên miệng uống vài ngụm cho thỏa cơn khát, khoan khoái tận hưởng những đợt gió mát mùa hạ. Với cái tâm thế quá hưởng thụ như vậy, cậu không để ý thấy có khoảng chừng năm người mặc đồ đen, đeo kính râm, khẩu trang kín mít mặt vẫn lặng lẽ bám theo kể từ lúc cậu bước chân ra khỏi cửa lớp học.

Chúng bước những bước chân khẩn trương nhưng thận trọng, thỉnh thoảng lại vội vã núp vào sau thân cây hoặc cột đèn mỗi khi Laville ngoái đầu ra sau để nhìn thứ gì đó. Tất cả biểu hiện trên cho thấy chúng chẳng có động cơ gì tốt đẹp.

Laville dựa người vào cột đèn, lấy điện thoại ra chuyển bài hát ưa thích trong lúc đứng chờ đèn đỏ mặc dù cậu có thể vừa đi vừa múa ba lê sang đường vì chẳng hiểu lí do gì mà hôm nay con đường này vắng tanh vắng ngắt, không có lấy chỉ là một tiếng động cơ và tự nhiên cậu lại có ý thức đến vô dụng trong khi nhiều hôm xe cô đang đi phải phanh két lại vì một thằng nhóc đầu xanh vô ý thức học bắn súng về nhảy tơn tơn qua đường thây kệ màu đèn giao thông. Đang thư giãn, đột nhiên có một cú đẩy mạnh vào lưng Laville kèm theo tiếng cười khoái trá:

-Haha!! Bất ngờ chưa!!!

Laville loạng choạng lao ra đường, chiếc điện thoại rơi "bộp" xuống đất, nghe mà xót lòng. Hơn nữa, nếu không phải hôm nay vắng xe, có lẽ cậu đã là một cái xác không ra hình người dưới gầm ô tô rồi. Nhận ra ngay ai là thủ phạm của trò đùa quái ác, cậu quay ra sau hét toáng lên bực bội:

-Vỡ điện thoại rồi, đền đi! Bộ hết trò sao mà trêu nhau kiểu đấy hả Violet?!

Thì ra tác giả của trò đùa này là Violet - cô bạn đồng môn nhí nhảnh, luôn vui tươi của cậu. Cô không những không hối lỗi mà còn chu mỏ cãi lại:

-Thôiiii! Ra vẻ quá à! Đàn ông con trai gì mà yếu xìu!

Laville chẳng nói gì chỉ cau mày, lẳng lặng nhặt điện thoại lên rồi quay lưng đi thẳng, ý như "quân tử ta đây không chấp".

AOV X BL: Lời Nói Yêu Muộn Màng.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ