Năm sau, Charlotte đưa Engfa đi gặp mẹ cô.
Bà bệnh chết nơi đất khách, cuối đời vẫn không tha thứ cho chồng mình cũng không để chính mình được nhẹ lòng, hình chụp trên bia mộ đều bình tĩnh và hờ hững.
Hình bà rất đẹp, khuôn mặt Charlotte có vài phần giống bà.
Engfa đứng mộ đối diện với bà, vì bà dâng lên một bó hoa.
Charlotte nắm tay cô, lộ ra nụ cười nhạt nhẽo, cất giấu chút đau thương.
"Mẹ, đây là Engfa, con đưa em ấy đến gặp mẹ."Charlotte nhỏ giọng nói, nhìn mẹ mình giới thiệu người yêu, im lặng ngắm bia mộ, trong mắt có chút u tối.
Cô có nhiều chuyện muốn nói với mẹ, nhưng vẫn chưa từng mở miệng, chỉ biết dùng tiếng lòng để nói.
Chuyện tình cha mẹ nhạt tựa chuyện thu, ban đầu thì còn tốt, nóng lạnh có nhau, ngọt ngào triền miên, đáng tiếc không thể giữ được lòng người thay đổi, không thể giữ được tình cảm phôi phai.
Vì ảnh hưởng này, Charlotte cũng không dám tin vào tình yêu, thậm chí cô không biết làm sao để yêu một người, tựa như có một lớp ngăn vô hình với thế giới, cô không biểu đạt tình cảm ra ngoài, cũng không cho tình yêu tiến vào bên trong.
Cuối cùng nó trở thành lý do để cô từ chối mọi người.
Nhưng khi gặp được Engfa cô mới hiểu được, nếu thật sự thích một người, tình cảm sẽ như lũ quét, tuyết lở, biển gầm, nó đến oanh oanh liệt liệt không thể ngăn cản, tựa như dời núi lấp biển phá đi phòng tuyến của lòng người, không thể để ý đến những điều khác, cho dù cự tuyệt cũng sẽ thống khổ vạn phần.
Cũng may người cô yêu minh liệt vang danh, cô không chút ích kỷ thổ lộ nói yêu với cô, dành cho cô cảm giác an toàn, dành cho cô dũng khí được yêu.
Cô im lặng một lúc lâu, đối diện với bia mộ của mẹ mình, dùng ngón tay khẽ vuốt hình bà, tựa như vuốt từng nếp nhăn trong ký ức của mình.
"Con đã làm rất nhiều việc, những người mẹ ghét con cũng chưa từng tha, bọn họ so với mẹ sẽ sẽ phải thống khổ gấp trăm lần." bỗng nhiên Charlotte nói tiếp"Từ nay về sau, bọn họ sẽ không tồn tại trong cuộc sống của con nữa, con có chuyện tương lai đáng mong chờ hơn là cừu hận."
"Sự lựa chọn của con không sai, đúng không?"
Khuôn mặt người phụ nữ trên hình đạm bạc, mùa đông gió thổi cành diệp đong đưa, như đang trả lời.
Khi Charlotte nhỏ giọng nói chuyện với mẹ mình, Engfa đi ra ngoài chờ trước.
Lần này các cô đến thăm mộ mẹ Charlotte xong còn có chuyện quan trọng cần làm, đó là dời mộ phần.
Mặc dù sống ở nước ngoài hơn chục năm, nhưng Charlotte biết mẹ mình vẫn muốn về quê hương, nhưng mà ở quê hương còn có kẻ mình ghét cay đắng, nên không muốn quay về, hiện tại phong ba đã dừng, đã đến lúc về cố hương rồi.
Tìm chỗ dời mộ, Engfa đặc biệt tìm đến một đại sư xem phong thủy.
Trước giờ cô không tin thần quỷ, nhưng sau khi trải qua vài chuyện, trong lòng cũng có chút kính sợ.
Nhưng khiến Engfa bất ngờ chính là ngày đó đại sư đến theo sau còn có một người.
Dung nhan gầy yếu, tiều tụy đó chính là Plaifa.
Cô thay đổi rất nhiều, một chút cũng không nhìn ra là một người có sức sống.
"Mấy ngày nay thân thể không tốt, ở trong miếu tịnh dưỡng, hôm nay muốn ra xem một chút, nên đi theo đến."Trước khi Engfa hỏi, thì Plaifa đã giải thích trước.
Cô ho khan vài tiếng, sắc mặt trắng như giấy, khi đông xuân còn giao thoa gió lạnh vẫn còn, băng nổi trên mặt sông dường như sắp tan rã.
"Cô!..."

BẠN ĐANG ĐỌC
[[ENGLOT]] XUYÊN THÀNH NỮ PHỤ TAI TIẾNG - Cover
FanfictionUng dung chịu chết, Engfa Waraha vô tình xuyên thành nữ phụ cùng tên. Nữ phụ độc ác, ngu ngốc, ngang ngược, vô lý, đối với nam chính mặt dày, có thể nói là tai tiếng. Engfa Waraha đối với chuyện này coi thường, hơn nữa nàng không có hứng thú với nam...