Đám người hầu nghe tiếng hét của Kim Areum mới kịp phản ứng lại, mỗi người nhanh chóng vặn khóa vòi xịt, đồng thời tắt toàn bộ công tắc xả nước.
Không bị nước xịt nữa Kim Areum cay mắt nhìn lên Lee Min Hyun tức giận gầm giọng: "Oh Min Hyun, cô chết chắc rồi, tôi sẽ không bỏ qua chuyện này, tôi nhất định sẽ nói hành động này của cô cho anh Kim biết, anh ấy sẽ không tha cho cô đâu."
"Cô nói làm tôi sợ rồi đây này." Giọng nói của Lee Min Hyun có phần nhạt nhẽo, cô cũng không phải là Oh Min Hyun trước đây mà đi sợ Kim Taehyung, làm như cô chưa từng chịu qua hành hạ của anh ta vậy.
Lại nói lần này đến lượt Lee Min Hyun từ trên nhìn xuống, tuy toàn thân ướt đẫm nhưng bộ dạng lại vô cùng ngạo nghễ, cô cũng không phải là con rối mặc người điều khiển.
"Cô..." Kim Areum tức đến nghiến răng lại không thể làm gì
"Nói cho cô biết, cái gì cũng một vừa hai phải thôi, tôi không phải công cụ để các người tùy ý trêu đùa thế nào cũng được." Lee Min Hyun lạnh giọng nói, lại cảm thấy cơ thể cũng bắt đầu lạnh lên, cô không rảnh ở đây nói nhiều lời với đám người này nữa liền xoay người vào bên trong.
"Đứng lại đó cho tôi, ai cho cô đi hả, Oh Min Hyun." Kim Areum bị xả một tràng lại bị làm lơ mặt sung huyết cả lên, vẫy vùng trong làn nước.
Cô ta lại nhìn đám người ngơ ngác phía trên nổi đóa: "Các người, các người chỉ biết nhìn thôi hả? Mau đỡ tôi lên, bắt Oh Min Hyun lại cho tôi."
Đám người nghe cô ta nói lập tức chia nhau ra người đi xuống kéo Kim Areum lên, người lại chạy đến vây lấy Lee Min Hyun.
Đang đi lại bị người bao vây Lee Min Hyun cười lạnh: "Không phải các người chưa nếm qua sự lợi hại của tôi, hãy tự lượng sức mình, nếu không bị gãy tay hay què chân tôi không chịu trách nhiệm đâu đấy."
Quả thật mấy người này đã chứng kiến qua cảnh Lee Min Hyun đánh nhau với vệ sĩ, bọn họ chỉ là những người làm không có võ thật sự có chút chần chờ không dám động chạm đến Lee Min Hyun.
Lee Min Hyun lại chẳng quan tâm đến bọn họ lướt qua từng người đi vào bên trong.
Ở tầng ba người đàn ông không thèm xem màn hình máy tính nữa mà trực tiếp đi ra ban công nhìn về phía người phụ nữ đang chậm rãi đi vào.
Bên dưới Lee Min Hyun cũng cảm nhận được ánh mắt phía trên, cô chợt dừng lại ngẩng mặt lên đối diện với người phía trên. Bốn mắt xẹt qua nhau, biểu cảm của người đàn ông có chút thích thú.
Lee Min Hyun bỗng cười mỉa, bảo sao mấy hôm nay không thấy người đàn ông này làm khó mình, hóa ra anh ta để người khác khinh nhờn cô, còn bản thân thì đứng trên đó nhìn thấy tất cả, cô chỉ như một diễn viên hài biểu diễn cho anh ta xem.
Rất nhanh Lee Min Hyun thu hồi ánh mắt của mình bước vào bên trong, ý nghĩ muốn rời khỏi đây càng thêm mãnh liệt, có điều lần này cô phải có kế hoạch rõ ràng.
Buổi tối cứ nghĩ được yên thân nhưng Kim Areum ở lại qua đêm, cô ta sai cô đủ mọi chuyện, buổi tối lúc ăn cơm bắt cô phải đứng cạnh chọn món bỏ vào chén, chưa kể ăn xong còn kêu cô rửa một đống chén đũa trên bàn.
BẠN ĐANG ĐỌC
THIẾU GIA SÓI TRẮNG | Taehyung
Fanfiction"Không thể nào, mặc kệ em là ai, đến từ đâu, em chỉ có thể là vợ anh" "Mỗi ngày sẽ yêu em nhiều hơn, trói chặt em bên cạnh không cho em rời đi." Thôn Cô