chap 104

1.7K 69 3
                                    

Đám người trong nhà nhìn hai người chạy đi không ai biết phản ứng ra sao, Park Beom-Jun nằm thoi thóp dưới đất, tên thủ lĩnh cũng đã sớm ngất không biết từ bao giờ.

Con sói chạy một mạch về phía tây biệt thự, vượt qua khuôn viên đến một rừng cây phía sau, lại chạy thêm năm mét nữa đến một bờ hồ rộng lớn thì dừng lại, lúc này đồng hồ còn lại năm giây, nó không chần chừ vứt thẳng hai quả bom về phía trước.

Hai quả bom rất nhanh rơi xuống nước sau đó nổ vang hai tiếng thật to, nước văng lên tung tóe, vẳng cả vào người con sói.

Nó chỉ đứng đó không chút động đậy, lúc ném hai quả bom xuống dưới nó đã có ý định nhảy cùng quả bom thế nhưng một giọng nói lại dội vào tai nó khiến nó không làm như thế.

NamJoon chạy tới vừa vặn nhìn cảnh này, thấy con sói đứng trên bờ hắn mới thở phào nhẹ nhõm, thật may Taehyung không làm chuyện ngu ngốc.

Hắn từng bước đi về phía con sói, quỳ bên cạnh đưa tay vuốt ve bộ lông đã ướt sũng trên đầu nó: "sau này biệt thự của cậu do đích thân tôi bảo vệ, không có sự đồng ý của tôi không ai dám bước vào biệt thự của cậu đâu."

"Cậu làm đúng lắm, tôi biết cậu rất buồn, rất sốc nhưng có chết cũng không giải quyết được gì, cậu mất đi người yêu nhưng vẫn còn chúng tôi, cậu xem chúng tôi là gì hả? Gắn bó bao nhiêu năm, cậu nói đi là đi sao?"

Con sói nghe hắn nói gầm gừ hai tiếng lại quay người bước đi, bước chân không còn vững vàng hiên ngang nữa mà xiên xiên vẹo vẹo như muốn ngã đến nơi.

Nó đã dùng hết sức lực mà chạy đến đây, thật sự không thể đi được nữaNamJoon vội vàng bắt lấy nó nói: "Tôi bế cậu, đi thôi bảo bối."

Con sói lại vùng vẫy không muốn nhận sự giúp đỡ.

Thấy nó bướng bỉnh như vậy NamJoon thở dài không đụng chạm gì nữa.

Một người một sói cứ thế tiến vào biệt thự, trên đường đi con sói cũng gục không dưới ba lần nhưng vẫn kiên trì bước đi.

NamJoon đôi lúc không hiểu người này sao lại cố chấp như vậy.

Mười lăm phút sau hai người cũng quay trở lại phòng khách của biệt thự, hiện trường vẫn giữ nguyên, Ahn Hyuk chạy lại hỏi: "Quả bom xử lý xong rồi sao?"

"Ừ, vất vả cho cậu rồi, lên nghỉ ngơi đi chỗ này sẽ có người dọn dẹp." NamJoon nói.

Ai cũng bị một phen kinh hãi, lúc này mọi thứ trở lại bình thường mới thở phào một hơi, NamJoon lo phân phó đám vệ sĩ, con sói lại lảo đảo đi lên cầu thang, ngoài Ahn Hyuk nhìn con sói có chút nghi hoặc nhưng thấy nó không đả thương ai người hai tên kia hắn cũng không sợ hãi, chỉ quay người lên trước.

"Đoàng." Lúc mọi người không để ý một tiếng súng đột nhiên vang lên.

Tất cả mọi người đều sững sờ, con sói đang đi lên cầu thang trúng một viên đạn cứ thế lăn lốc xuống dưới.

"Taehyung." NamJoon hét lên một tiếng, chạy về phía con sói, lại không biết kẻ nào đã nổ phát súng này.

Đến lúc nhìn ánh mắt chế giễu của Park Beom-Jun hắn mới thấy khẩu súng trên tay hắn.

THIẾU GIA SÓI TRẮNG | TaehyungNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ