85.
Tuy nói là ở lại huấn luyện nửa tháng nhưng do đã trải qua chuyện này ở kiếp trước, Hồ Vân đã nắm rõ mọi thứ rồi. Không muốn bị nghi ngờ nhưng cũng không muốn tốn quá nhiều thời gian ở đây, y khống chế tốc độ tiếp thu của mình sao cho khoảng mười ngày là xong xuôi tất cả. Ngày thứ mười một, vừa trở về Hồng Nguyên lâu, y đã cho vời Giai Thụy lên hỏi chuyện. Giai Thụy là một trong những Trường Tam hiếm hoi có giao tình với Bạch Chu, thường xuyên qua lại khá thân thiết. Hồ Vân đã sớm lấy cái cớ lo lắng cho Bạch Chu để dò hỏi đủ chuyện từ y không ít lần rồi.
Bấy giờ, trong căn phòng nhỏ, Hồ Vân ra hiệu cho Giai Thụy ngồi xuống, lại gọi Hồng Oa mang ít điểm tâm ra đãi y, quan tâm hỏi:
"Giai Thụy, trong mấy ngày ta đi vắng, Bạch Chu thế nào rồi? Vết thương của đệ ấy đã đỡ chưa?"
Giai Thụy dè dặt nhón một miếng mứt, ngại ngùng đáp:
"Ca ca, huynh cứ yên tâm. Bạch Chu tuy bị thương, không thể đi đâu nhưng y đã tự bỏ bạc thuê một con bé sai vặt chăm sóc mình, cuộc sống không đến nỗi nào đâu ạ."
Nghe Giai Thụy đáp, trong lòng Hồ Vân không khỏi ngạc nhiên. Ở cùng Bạch Chu đã lâu, Hồ Vân biết y không tích cóp tiền để tự chuộc thân như các Trường Tam khác. Ngược lại, Bạch Chu chi tiêu khá tùy tiện. Ở kinh thành cứ ra đồ gì mới lạ, hay hay là y cũng phải có. Hầu như tháng nào Bạch Chu cũng tiêu hết sạch bạc, lắm lúc còn phải vay của Hồ Vân. Gần đây y lại bị Hồ Vân lừa mua mấy hộp phấn thơm, theo lí thì đã rỗng túi rồi chứ nhỉ?
Trò chuyện với Giai Thụy thêm một lúc, Hồ Vân để y đi. Vừa tiễn khách về, Hồng Oa đã lanh lẹ lại gần thưa chuyện:
"Ca ca, muội đi dò hỏi xung quanh rồi. Đứa nhỏ Bạch Chu thuê là một tiểu cô nương tên Cẩm Tú. Huynh có muốn gặp không?"
Hồ Vân gật đầu: "Muội gọi đứa nhỏ đó lên đây."
86.
Chưa đầy nửa khắc, một tiểu cô nương khoảng 11, 12 tuổi, mặt mũi xinh xắn đã được dẫn đến trước mặt Hồ Vân. Có lẽ bởi vì đây là lần đầu tiên gặp mặt, con bé nhìn y mà ngẩn ngơ cả ra, mặt mày ửng đỏ. Nó cúi gằm mặt, lắp bắp:
"Cẩm Tú ra mắt ca ca."
Hồ Vân lại lấy bánh kẹo ra mời con bé, rồi nhẹ nhàng hỏi:
"Cẩm Tú, ta nghe nói gần đây muội chăm sóc Bạch Chu ca ca phải không?"
Vừa nghe thế, Cẩm Tú lập tức cứng đờ. Nó biết Bạch Chu vừa bị phạt xong, cũng biết y vì ăn trộm đồ của Hồ Vân nên mới bị phạt. Nhưng nó giấu kín chuyện này rồi mà, nay vị ca ca này bỗng nhiên gọi nó đến có phải để hỏi tội không?
Nhớ đến thảm trạng của Bạch Chu, Cẩm Tú tái nhợt. Nó vội vàng quỳ xuống, sợ hãi đáp:
"Ca ca thứ tội! Muội chỉ là... chỉ là thấy huynh ấy không tiện di chuyển rất đáng thương nên mới giúp đỡ thôi. Muội..."
Hồ Vân vội cúi người đỡ cô bé lên. Y khẽ cười, lấy một chiếc khăn tay từ ngực áo thấm thấm mồ hôi lạnh cho Cẩm Tú, trêu:
BẠN ĐANG ĐỌC
Tâm Duyệt Quân Hề
Teen FictionThể loại: Đam mĩ, chủ thụ, (vạn nhân mê thụ), trọng sinh, HE. Mô tả: Ta nhìn thẳng vào đôi mắt phượng thâm thuý của thánh thượng. "Quân gia bao đời nay trấn giữ biên cương, từng người từng người ngã xuống nơi ấy, thế mà vẫn khăng khăng một lòng...
