90.
Cả sáng hôm đấy Hồ Vân không gặp được Sở Lập Thành, thế là y quyết định buổi tối sẽ đến dự tiệc của Quân Tử Lan. Buổi chiều, Chỉ Nương gọi y vào phòng, bảo:
"Hồ Vân, ta tính thì cũng sắp đến lúc tổ chức lễ Gia Quan cho con rồi. Đợi con cùng các Trường Tam khác vào cung mừng lễ thánh thượng xong, chẳng mấy chốc là đến ngày đấy. Đường nào con cũng phải xỏ lỗ tai, chiều nay ta làm luôn cho con nhé?"
Lễ Gia Quan là một nghi lễ truyền thống của Thiên Diệu, mang ý nghĩa đánh dấu sự trưởng thành của một nam nhân. Với nam nhân bình thường, lễ này được tổ chức vào sinh thần năm 20 tuổi. Còn với các nam tử ở chốn hương phấn như Hồ Vân, lễ này được tổ chức cách sinh thần 18 tuổi khoảng 6 tháng. Vào ngày ấy, thay vì được vấn tóc và đội mũ, y sẽ được đeo một đôi bông tai. Đôi bông tai này cực kì đặc biệt. Nó không chỉ là món trang sức đánh dấu sự trưởng thành của Hồ Vân mà còn là tín vật định tình khi y muốn tìm một ân khách.
Nói về ân khách, đây là một truyền thống tuy không phổ biến nhưng lại rất được lưu truyền nội trong giới khách làng chơi. Chỉ có Thư Ngụ mới được tìm ân khách, và mỗi đời Thư Ngụ nhiều lắm cũng chỉ có đến 2, 3 người. Không giống với các khách nhân bình thường khác, ân khách là vị khách đặc biệt nhất của một Thư Ngụ. Ân khách này thường là một người có địa vị, quyền thế và hắn ta sẽ có nghĩa vụ bảo vệ, chu cấp, chăm sóc và bảo trợ cho Thư Ngụ trong một thời gian dài, kéo dài rất nhiều năm. Đổi lại, Thư Ngụ sẽ ưu ái đặc biệt cho hắn ta. Đây thực sự là một mối quan hệ rất thân mật và gắn bó. Đối với đa phần Thư Ngụ, ân khách này có thể coi là lang quân của y rồi.
Quay trở về chuyện chính, Hồ Vân nghe vậy thì cũng ưng thuận với Chỉ Nương. Đường nào thì y chắc chắn cũng phải xỏ khuyên tai, không sớm thì muộn. Thấy thế, Chỉ Nương sai người mang kim bạc vào, hơ qua lửa nóng rồi nhẹ nhàng xuyên qua thùy tai Hồ Vân. Thấy y đau đến rùng mình, nàng cười khẽ:
"Xem con kìa, lớn như này rồi mà sao vẫn sợ đau như ngày xưa sao?"
Dứt lời, nàng lấy một ít dược cao thoa lên vết thương của Hồ Vân rồi giúp y đeo một đôi bông tai đơn giản để ngăn chỗ ấy liền thịt lại. Chỉ Nương ngắm nghía tác phẩm của mình một lúc, mỉm cười hài lòng:
"Lăn lộn trong cái chốn lầu xanh này bao năm nay, điều ta hối tiếc nhất là không được thấy con mặc đồ đỏ. Con xem, con diễm lệ như thế, bình thường đều phải mặc y phục nhạt màu át đi, không biết nếu một mai được khoác lên mình bộ hồng y thì sẽ lộng lẫy đến mức nào? Ma ma tiếc lắm, thế là nảy ra chủ ý mua một đôi bông tai xích ngọc cho con..."
"Con xem, có đẹp không?"
91.
Trời phủ màu mực, phố xá lên đèn. Túy Nguyệt lâu nơi Quân Tử Lan đặt bàn vui vẻ ồn ã, đứng ngoài xa cũng nghe tiếng nói cười, cực kì náo nhiệt. Quân Tử Lan thân là chủ tiệc cũng đang tiếp khách ở đấy. Hắn bao một phòng chữ Thiên, thuộc loại phòng thượng hạng của Túy Ngọc lâu. Thấy không gian ở đây rất rộng, hắn bèn cho người kê sáu chiếc bàn gầm thấp thành hai hàng kéo dài cả phòng. Kê như thế, mọi người được ngồi đối diện nhau, ăn uống nói chuyện gì đều tiện cả. Bấy giờ khách khứa hầu như đã đông đủ, chủ yếu là đám bằng hữu Quân Tử Lan mới quen trong thành cùng một ít người quen từ Cẩm Y Vệ nơi hắn vừa được nhậm chức. Tất cả đều đang cười nói. Nam phong ở Thiên Diệu thịnh hành, nhiều nhà quyền quý đều nuôi nam sủng. Đêm nay cũng không ít kẻ dẫn tiểu quan theo.
BẠN ĐANG ĐỌC
Tâm Duyệt Quân Hề
Teen FictionThể loại: Đam mĩ, chủ thụ, (vạn nhân mê thụ), trọng sinh, HE. Mô tả: Ta nhìn thẳng vào đôi mắt phượng thâm thuý của thánh thượng. "Quân gia bao đời nay trấn giữ biên cương, từng người từng người ngã xuống nơi ấy, thế mà vẫn khăng khăng một lòng...
