Chương 26: Khúc Kinh Hồng.

1K 148 7
                                        

103.

Thời gian trôi quá nhanh, thoắt cái mà ngày sinh thần của thánh thượng đã ở ngay trước mắt. Hồng Nguyên lâu nhộn nhịp cả lên, tất cả các Trường Tam vẫn còn trong sạch, ai cũng hồi hộp không thôi. Ngày ấy, Hồng Nguyên lâu đóng cửa không tiếp khách một ngày, dành toàn lực để cho các Trường Tam trổ tài. Qua hàng tháng trời khổ luyện, các thiếu niên tiến bộ nên nhiều, dáng vẻ khi múa đúng là phải khiến người ta cảm thán không thôi. Hồ Vân bấy giờ đang ngồi bên bàn nhỏ xem xét bọn họ, thấy thế thì không khỏi hài lòng. Hồng Oa đứng hầu ngay cạnh y, trong tay cầm một quyển sổ nhỏ giúp y ghi chép.

Bận rộn từ sáng đến chiều tối, mọi việc cũng đã gần xong. Hồ Vân kiểm kê danh sách một lượt, đang định bảo mọi người giải tán thì bỗng từ xa, một bóng người hớt hải chạy lại. Ấy là Cẩm Tú, tiểu cô nương mà Hồ Vân "nhờ" chăm sóc cho Bạch Chu. Thấy y sắp sửa rời đi, con bé khẽ hô:

"Thư Ngụ, Thư Ngụ, xin huynh chờ chút đã."

Nghe vậy, tất cả mọi người nhìn về phía ấy, trong mắt không giấu nổi tò mò. Cẩm Tú xách váy chạy nhanh đến bên cạnh Hồ Vân, vội vàng hành lễ. Vội vàng thở dốc vài hơi, con bé thưa:

"Thư Ngụ, xin huynh chờ một chút, Bạch Chu ca ca đang đến ạ."

Nghe thế, Hồ Vân nhướn mày:

"Vết thương của y đã lành rồi sao?"

Gương mặt ửng hồng của Cẩm Tú ngơ ngác. Con bé mở to mắt, không chắc chắn đáp lời:

"Ơ... Bạch Chu ca ca không nói với muội, nhưng huynh ấy cũng muốn tham gia thì chắc là khỏi rồi đấy ạ."

Đình Viên - một Trường Tam nổi tiếng ghét cay ghét đắng Bạch Chu nghe thế thì nói móc:

"Chẳng lẽ y cứ muốn tham gia là được tham gia à? Hay nhỉ, y nghĩ mình là ai chứ! Các Trường Tam khác đều phải đứng đợi ở đây từ sáng đến chiều, y thì hay rồi, chẳng biết làm cái gì mà giờ này lại nhảy vào, không biết cái gì gọi là quy củ hay sao?"

Nếu là bình thường, có Hồ Vân ở đây, đương nhiên không đến lượt các Trường Tam này xen vào. Có điều, từ sau vụ Bạch Chu ăn trộm đồ của Hồ Vân lộ ra, thái độ của y đối với Bạch Chu khá lạnh nhạt. Hơn nữa, buổi khảo thí hôm nay quan trọng như vậy, các Trường Tam đương nhiên mong bớt được đối thủ nào hay đối thủ đấy. Có Đình Viên lớn gan mở lời, các thiếu niên còn lại cũng bắt đầu lén lút nghị luận, rõ ràng là không vừa ý với hành động chen ngang của Bạch Chu.

Đình Viên thấy Hồ Vân không giận, được đà hỏi y:

"Ca ca thấy thế nào? Huynh muốn xử trí Bạch Chu này ra sao ạ?

Hồ Vân rũ mi nghĩ ngợi, đang định đáp lời thì từ xa, giọng nói quen thuộc của Bạch Chu đã vang lên:

"Ca ca, đệ đến rồi!"

Thực thế, bóng dáng quen thuộc của Bạch Chu hiện lên trong tầm mắt. Hôm nay y trang điểm kĩ càng, gương mặt thanh tú được tỉ mỉ tô vẽ quả nhiên nhiều thêm vài phần xinh đẹp. Hơn nữa, y còn mặc một bộ y phục lộng lẫy khác hẳn thường ngày. Bộ y phục ấy nhiều tà, thướt tha, được làm bằng lụa Tô Châu quý giá, quanh thân thêu từng đóa sơn trà đương độ nở rộ, sinh động như thật. Hồ Vân chăm chú quan sát Bạch Chu, nhận ra hôm nay y cố tình tô vẽ cho khí chất khác hẳn, trong lòng không khỏi thấy hứng thú.

Tâm Duyệt Quân HềNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ