70.

257 19 0
                                    

Chap này nó có hơi ấy ấy khúc chính giữa đó nhen đa=)))
Bà này hong thích thì bịt mắt lại dùm tuii=)))))))

-/-
- Con kéo cô ra đây chi vậy?
Engfa hỏi đứa nhỏ.

- Cô đi theo cô Ngọc Bảo mà không biết hôm nay là ngày gì sao?

- Ngày gì?
Engfa có hơi ngơ ngác.

- Nay là sinh nhật cô Ngọc Bảo đó. Cô không biết thật luôn hả? Nhìn hai người có vẻ thân thiết mà đa? Đứa bé khó hiểu hỏi.

Engfa nghe xong thì khá bất ngờ. Cô thật sự không để ý.
- Thiệt đa? Trời, vậy cô vô tâm quá. Không biết nay sinh nhật Ngọc Bảo. Rồi giờ sao?

- Con với mấy bạn định tạo cho cô Ngọc Bảo một bất ngờ. Quà tụi con chuẩn bị hết rồi. Còn thiếu..

- Thiếu gì?

- Thiếu bánh kem...hì hì!
Đứa trẻ cười gãi đầu.

Engfa gật gật.

- A thì ra là muốn cô đi mua bánh kem nên kéo cô lại đây đúng không? Còn nhỏ mà cơ hội dữ đa. Được rồi, ở đây đi. Để cô chạy đi mua. À mà nhớ đừng để Ngọc Bảo biết nghen
Engfa cũng hùa theo trò bí mật này.

- Dạ được rồi. Cô đi nhanh đi rồi về. Để tụi con kéo dài thời gian cho.

- Được, ở đây đi.
Engfa nói rồi quay đi mất.

Đứa trẻ đó cũng chạy trở vào trong.
Ngọc Bảo nói chuyện với sơ một hồi mới nhớ nãy giờ chẳng thấy Engfa đâu nên lật đật đi tìm. Nhưng lại bị một đám nhóc khác kéo đi.
- Cô Ngọc Bảo...ra đây chơi với tụi con đi.

- À ờ đợi cô chút...cô đi tìm cô Engfa đã.
Tụi nhỏ ấy thế mà cứ kéo tay Ngọc Bảo đi không cho cô tìm.

- Thôi đi đi mà. Đi chơi với tụi con đi.
Thấy tụi nhỏ này nỉ quá nên Ngọc Bảo cũng quay gót đi theo.

Engfa hớt hãi đi về, tay xách thêm một hộp bánh đi vào trong. Đứa nhỏ khi nãy thấy cô liền lật đật chạy ra.
- Cô Engfa...nhanh lên...tụi con đang giữ chân cô Ngọc Bảo ở trong rồi.

- Ừa ừa tới liền nè. Kiếm dữ lắm mới có được đó!!
Engfa nhanh chân lên một chút.

Đứa nhỏ kéo tay Engfa đi vào trong.

- Tụi con làm gì vậy? Dẫn cô đi đâu vậy đa? Còn chơi trò bịt mắt nữa? Lại bày trò gì nữa đây?
Ngọc Bảo mắt bị bịt lại, tay thì bị tụi nhỏ dẫn đi.

Engfa thì âm thầm nhón chân đi tới, đặt nhẹ nhàng chiếc bánh kem lên bàn. Trên đó còn có cả bánh kẹo được mấy đứa nhỏ tích góp lại nữa. Ngọc Bảo được dẫn vào vẫn không biết gì.

- Cô mở bịt mắt ra được chưa?
Mấy đứa nhỏ tản ra. Ngọc Bảo đưa tay lên mắt tháo tấm vải ra. Cô bất ngờ và hạnh phúc đến độ mở to mắt lấy tay che miệng.

(COVER) LÒNG SON.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ