Chương Bốn

167 15 16
                                    

Tình Yêu Đặt Ở Đâu - Bốn

"Ôi không! Muộn rồi, muộn rồi." Sáng vừa mở mắt Lý Tư Thuần đã không ngừng hối hả, chạy vào phòng tắm, mở cặp sách, nhanh tay sửa soạn chạy đến trường. Đêm qua sau khi tiễn vị Trần tiên sinh kia về cô đã ôm điện thoại đọc truyện đến gần sáng mới ngủ, hại sáng nay bỏ qua báo thức, dậy không đúng giờ.

Nếu là ngày thường, Lý Tư Thuần đã đắp chăn tiếp tục ngủ, xem như bỏ tiết học. Nhưng hôm nay lại khác, có một vị lãnh đạo sẽ đến trường và thuyết giảng về bài học giáo dục chính trị, còn có điểm danh nếu không đến điểm rèn luyện sẽ bị trừ xuống rất nặng. Lý Tư Thuần còn muốn tốt nghiệp, dù có chết cũng phải chạy đến trường tham gia lớp học cho được.

Lớp học mở vào lúc 7h30 mà hiện tại 8h40 cô sinh viên nhỏ họ Lý mới đến cổng trường, muộn hơn một tiếng đồng hồ. Đương nhiên đi trễ làm gì có đạo lý hiên ngang đi vào cửa lớn. Lý Tư Thuần rón rén đi cửa sau, ngồi xuống cuối hàng.

Ngồi được vào ghế Lý Tư Thuần thở nhẹ được một hơi. Tiết học này thật sự đông, phải hơn một nghìn người, bàn ghế ở hội trường đều kính cả, đám người ở phía trên quá cao lớn che khuất tầm nhìn cũng không nhìn ra ở bục giảng kia người đang đứng là ai.

Nhưng mà mặc kệ, có mặt ở đây là được rồi. Sáng vội đến chưa kịp có gì bỏ bụng, nhân cơ hội không ai chú ý, phía trước còn có đám thanh niên che chắn Lý Tư Thuần không kiên nể mở to miệng ngoạm nữa cái bánh hamburger. Nước sốt rất đậm vị ở trong miệng tứa ra ngon biết chừng nào, uống thêm một ngụm coca quả nhiên vô cùng sản khoái.

Ăn no rồi bỗng nhiên thấy buồn ngủ, ban đầu cô sinh viên nhỏ cũng cố gắng chấn tỉnh ngồi nghe được một chút, nhưng chất giọng của người giảng viên này quá hay đi, trầm thấp ấm áp dịu dàng đi vào tai người nghe, nghe êm đến nổi buồn ngủ. Lý Tư Thuần nằm luôn xuống mặt bàn, nhắm mắt lại đi vào giấc mơ.

Mà mọi hành động của Lý Tư Thuần từ lúc bước vào cửa đều thu vào đáy mắt của một người, anh ta là người đứng trên bục giảng kia. Vừa thuyết giảng ánh mắt một chút liền nhìn về cô gái nhỏ ở cuối hàng nằm ngủ nước bọt chảy xuống một đường. Nhìn ngộ nghĩnh đáng yêu, bất giác anh nở nụ cười.

"cốc cốc." Trong cơn mê ngủ Lý Tư Thuần cảm giác mặt bàn có chút run động, kèm theo tiếng gọi âm trầm: "bạn học Lý".

Cô mở mắt ra, ngẩn đầu lên xem, một thân ảnh đen cao lớn mờ ảo ngay trước mặt, là cái gì? Hai mắt Lý Tư Thuần còn đang say ke ngủ, nào biết trời trăng gì. Cô đưa tay lên mắt dụi qua mấy lần theo bản năng ngáp thêm một cái, cô nhìn xung quanh bất ngờ hoảng hồn, lớp học từ khi nào chỉ còn lại một mình cô vậy?

Nhìn kỹ lại một chút, một thân đen mờ ảo lúc nảy chính là Trần Bình Bình, anh ta vẫn trong bộ âu phục đen đứng đắn, thắt cà vạt đỏ bên trái còn treo thêm một chiếc huy hiệu đảng đang nghiêng người nhìn Lý Tư Thuần. Đang ngây ngốc chưa hiểu ra vấn đề mà còn bị một người đàn ông nhìn chằm chằm vào mình, hai đồng tử của Lý Tư Thuần phóng đại cực độ, mắt tròn ra hiện lên tia kinh hoảng.

"Tư Thuần, mặt tôi có khó coi lắm không? Sao em hoảng hốt như vậy?" Mặt Trần Bình Bình cứ hài hài, vừa nói vừa cười nhìn Lý Tư Thuần có gương mặt trắng bệch đang ngây ngốc. Cứ như một con mèo nhỏ vừa bị thứ gì dọa sợ, đứng ngây ra, không có động tĩnh.

[Khánh Dư Niên] Tình Yêu Đặt Ở Đâu?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ