Chương Mười Bốn

155 10 9
                                    

Đúng cho cái câu cha nào còn nấy, trường hợp này là cậu nào cháu nấy

Tình Yêu Đặt Ở Đâu - Mười bốn

Mối quan hệ từ không có gì đi đến trạng thái mập mờ và không thể tiến xa thêm. Đương nhiên Trần Bình Bình không thích như vậy, ai lại muốn dậm chân tại chỗ, thứ anh ta muốn là xa hơn, xa hơn nữa. Muốn được nắm chặt tay Lý Tư Thuần công bố với cả thế giới rằng cô ấy chính là vị hôn thê là người mà Trần Bình Bình yêu nhất.

"Vậy triển khai bước kế tiếp đi." Ảnh Tử đẩy đến trước mặt Trần Bình Bình một đống chứng từ cần Trần viện trưởng thông qua. Vừa nói thư ký Ảnh vừa mệt mỏi lắc đầu, từ khi Trần Bình Bình dấp vào tình yêu thì đần ra, não có chút vấn đề. Nếu không có việc trên tay, nghỉ ngơi được một giây là gã liền nói khùng nói điên, ôm theo mộng tưởng cưới Lý Tư Thuần.

Con gái nhà người ta sinh ra, lớn cũng chưa đến đâu mà gã cứ như hổ đói chờ mồi, mỗi ngày thè cái lưỡi dài ra nước miếng chảy xuống hai hàng nhễ nhại chờ nuốt sống con bé. Mà chẳng lẽ Trần Bình Bình không biết nhục hay sao, gã luôn miệng nói là mình già rồi không muốn hôn nhân. Yêu đương đều là thứ không cần thiết, còn nói thứ đó trối buộc cái gì đó. Giờ thì sao? Dùng cái thân già chạy theo một đứa con nít, mỗi ngày chầu trực ở trước cửa nhà người ta không biết ngại, Chẳng lẽ Trần Bình Bình không nhìn vào tuổi tác của mình sao? Lớn hơn người ta mười chín hai mươi tuổi, nếu Lý Tư Thuần chấp nhận còn gia đình người thân của cô ấy thì sao?

Trần Bình Bình xem qua văn kiện một hồi lâu, bắt Ảnh Tử đứng chờ cả tiếng đồng hồ cuối cùng nói ra một câu rất tỉnh: "Anh nói tôi làm sao mới cưới Tư Thuần?".

"Cái gì?".

 Đứng suốt nảy giờ tưởng rằng Trần viện trưởng chú tâm đọc báo cáo, chờ anh ta ký tên nhanh còn mang đi đến bộ phận khác. Rốt cuộc gã không chỉ không đọc mà còn hỏi ngược lại mấy câu vô ích này. Ảnh Tử bắt đầu bực dọc, hai tay chống eo hít một hơi thật sâu. Trấn an lại chính mình: "Anh ta là cấp trên, là cậu của tiểu Nghi, là người nhà, là bạn thân không được đánh không được đánh".

Đấu tranh nội tâm gắt gao một hồi lâu, hai đấm tay của thư ký Ảnh cũng buông xuống, anh thở một hơi. Nhưng trong lòng vẫn còn tức, Ảnh Tử nghiến răng nghiến lợi nói một câu rất cọc cằn nặng nề khó coi: 

"Trần viện trưởng! Mời, ngài xem báo cáo giúp. Chúng tôi còn làm việc".

"À..." giờ Trần Bình Bình mới nhớ ra chuyện mình cần làm, anh gật đầu à dài một tiếng, khoan thai ngã lưng ra ghế Trần viện trưởng chậm rãi lật xem từng trang báo cáo hôm nay.

"Rồi chừng nào xong? Con mẹ nó." Nếu có thể Ảnh Tử rất muốn mắng vào mặt Trần Bình Bình, nhưng nhịn phải nhịn có ấm ức cũng chỉ có thể để trong lòng.

Mới sáng mà thư ký Ảnh đã không vui.


Chế độ đãi ngộ ở giám sát viện đặc biệt tốt, phòng ăn phòng nghỉ được bố trí đầy đủ cả. Nhân viên cán bộ ở viện hầu như không phải lo nghĩ về các vấn đề ăn ở khi làm việc tại đây. Tuy nhiên vẫn có một số trường hợp ngoại lệ chẳng hạn là cơm trưa kèm thêm cơm chó. Giám sát viện rất gắt gao trong vấn đề yêu đương cùng sở ngành, nhưng vẫn có trường hợp cá biệt đến từ thư ký Ảnh đi bên cạnh Trần viện trưởng.

[Khánh Dư Niên] Tình Yêu Đặt Ở Đâu?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ