Chương 36 : Nhân duyên kịp đến (1)

101 2 0
                                    

Thái tử Hoắc Hoàng biết đi, bụng của hoàng hậu càng lúc càng lớn. Đức phi dẫn theo Chu Vĩnh Dư đến thăm, qua lại càng thêm thân thiết.

Mấy tháng qua có thêm một sự kiện, Ngô tướng quân cầu thân Trúc nữ quan. Trúc nữ quan chưa nhận lời, cả ngày ở lỳ Phượng Nghênh cung không ra ngoài. 

Ngô tướng quân có hàm phẩm không nhỏ, tuy tuổi có hơi lớn nhưng vẫn là bậc anh tài. Sau khi ông  thăng quan tiến chức, có không ít nhà đến muốn cùng ông định thân. Dạo trước Ngô tướng quân bị thương trong lúc tập trận, Triều Thanh Diên lấy cớ Ngô Hành là tài tướng trung thần, liền phái Trúc nữ quan đến giúp ông chữa trị.

Ngô tướng quân tính khí cộc cằn thô lỗ, nhưng đối với Trúc nữ quan hết mực dịu dàng, lúc nói chuyện còn cố ý hạ giọng nhẹ nhàng để không làm bà sợ hãi. Ai cũng nhìn ra được ông có ý với Trúc nữ quan. 

Trúc nữ quan cố tình tránh mặt, thở dài buông ra mấy câu trách thân. 

"Ta là nữ nhân nửa đời dang dở, hắn đang có công danh rực rỡ, không nên bị ta liên lụy."

Ngô Hành không chịu bỏ cuộc, xin hoàng hậu được làm cấm vệ quân bên ngoài Phượng Nghênh Cung. Mỗi ngày nhìn thấy Ngô Hành, A Mãn Nương ngượng đến mức chỉ biết đi đường vòng. Nhưng trốn tránh mãi cũng không phải là cách, hoàng hậu nương nương đành phải ra tay.

Mồng bốn tháng sau, A Mãn sẽ về thôn Kinh Giác cúng tế nữ nhi. Vì sau chiến loạn, thôn Kinh Giác bị ảnh hưởng rất nhiều nên hoàng hậu nương nương ra lệnh cho Ngô tướng quân hộ tống A Mãn nương hồi hương. 

Ngô tướng quân biết hoàng thượng và hoàng hậu muốn tác hợp mối nhân duyên này, vội dập đầu tạ ơn. Trên đường xuất kinh, Ngô tướng quân luôn tìm cơ hội trò chuyện nhưng luôn bị khước từ.

A Mãn Nương đành bộc bạch :"Ta không muốn liên lụy tướng quân. Ngài công danh rực rỡ, nên lấy một thê tử trẻ trung phù hợp, giúp ngài quản lý nhà cửa sinh con đẻ cái. Hà cớ phải đâm đầu vào người nửa đời dang dở như ta?"

Ngô tướng quân sốt ruột đến đỏ mắt.

"Nàng không dang dở, là ta đến trễ để thích nàng."

"..."

"A Mãn, là nàng để ý đến danh phận. Hay là không cần ta? Nàng đừng có không cần ta có được không?"

A Mãn Nương ngẩng nhìn ông ấy, bỗng chốc đỏ mặt. Hai người cứ thế, ta chạy người đuổi theo, cho đến khi về thôn Kinh Giác. Thôn Kinh Giác thay đổi rất nhiều, A Mãn Nương khó khăn lắm mới tìm được đường đến mộ phần của nữ nhi.

Vừa đi đến, nhìn thấy có người cầm xẻng liên tục xúc phá mộ phần. A Mãn Nương cả người như phát điên nhào đến đẩy người ta đi. Người đang xúc phá cũng chỉ nhận tiền làm việc, hắn nói :"Ta không biết hai người là ai, là Tùng đại gia kêu bọn ta đến phá ngôi mộ này. Nói người trong mộ là nữ nhi của ông ta, ông ta muốn đem nó đi."

[HOÀN] CUNG HOA - LONG TỬ TRÙNG SINH CHI SỦNG PHI (BẢN CHÍNH THỨC)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ