Chương 34: Tao đọc mày như một cuốn sách!

480 47 5
                                    

Bộp!

Vi: "Cái này là như thế nào?"

Nam ngồi im ở một chỗ, đôi mắt cô nhìn lên tờ giấy kiểm tra văn mà mình mới nộp ban nãy.

"Là bài kiểm tra văn của tôi."

"Bộ mày không thấy nó có cái gì đó rất chi là không bình thường ở đây sao?"

Nam đọc đi đọc lại dòng chữ "Em (đếch) không sợ cái gì cả" đến nay đã hơn mười lần rồi.

"Ừm... chữ đếch gạch xấu quá chăng?"

"KHÔNG PHẢI!!! Trời ơi trời!" Vi gầm rú lên rồi đập bép phát tờ giấy kiểm tra ấy xuống mặt bàn, ngón tay run rẩy chỉ lên hàng chữ ngắn gọn mà Nam viết: "Mày... mày cứ định để thế này mà nộp cho cô hả? Nam, mày nói cho tao biết đi, thế lực nào đã xúi dại mày viết kiểu kia? Là ai, là ai?"

Từ trên cao, Vi có thể thấy Nam khẽ giật mình rồi đỏ mặt nhìn ra xung quanh, sau khi đã xác nhận rằng trong lớp đã vắng tanh từ lâu do học sinh tan học hết cả rồi, lúc này, cô mới ngại ngùng mà nói ra.

"Tôi nghe theo Quý bảo."

"..." Khuôn mặt của Vi méo mó cả lại: "Thế chả lẽ nó nói mày bỏ nhà đi theo nó là mày cũng đi luôn hả?"

Không ngờ, Nam nghe cô nàng nói vậy thì lại càng ngại hơn nữa, nét mặt lạnh lùng thường có từ bao giờ đã đỏ bừng lên như trái gấc. Nam xoắn xuýt, hai ba giây sau thì ngước mắt nhìn lên Vi.

Nam: "Đi!"

Vi: ".....!"

Nam: "Đi luôn!"

Ôi má ơi!...

Vi sụp đổ ngồi phịch xuống dưới ghế.

Mấy đứa yêu nhau quả nhiên đều là một lũ cầm thú!!!

Thế là Nam bị Vi ép phải ở lại lớp thêm ba mươi phút nữa để làm lại bài văn khác trước khi nộp cho cô Đào vào sáng hôm sau. Nhìn Nam trông tội nghiệp lắm khi vô duyên vô cớ bị Vi buộc tội, một là vì cô viết bài văn không đủ tiêu chuẩn, hai là tội đáng ghét, ba là tội yêu đương sớm.

Tội đáng ghét và yêu đương sớm là sao???

"Mấy cái kia tôi có thể hiểu được, nhưng tôi yêu đương từ lúc nào mà lại bị bắt phải chép phạt thêm một bản nữa vậy?"

Vi vừa ngồi canh Nam làm bài, vừa vẽ vẽ cái gì đấy ở trong một cuốn sổ riêng ngẩng mặt trừng mắt lên lườm Nam.

"Mày còn chối được nữa hả? Thế chả lẽ mày không thích thằng Quý nữa?"

"Tôi không thích."

Nam chắc nịch tuyên bố, bất thình lình Vi thả cuốn sổ trên tay xuống mặt bàn rồi đưa sát mặt về phía Nam. Hành động bất chợt ấy của cô nàng làm cho Nam giật mình, lưng ngả vội ra đằng sau, hai hàng lông mày từ lúc nào đã nhăn lại.

"Cậu làm gì vậy?"

"Mày có thích không khi tao áp vào người mày như thế này?"

Nam đáp lại như không cần suy nghĩ: "Không. Rất khó chịu."

Vi: "Thế người sát lại gần mày không phải là tao mà là Quý thì sao?"

Nam "hả" lên một tiếng rồi bắt đầu tưởng tượng. Trong đầu óc của cô, những khoảnh khắc khi mà Quý ở bên, đưa mặt lại gần cô, mùi hương của cậu quyện hòa với không khí ở xung quanh chóp mũi cô,... bỗng bời bời hiện lên như sóng vỗ vào bờ khiến cho cả cơ mặt của Nam không tự chủ được mà lại nóng lên thêm một lần nữa: "..."

[Full] Bạn Cùng Bàn Của Tôi Hình Như Không Được Thân Thiện Cho LắmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ