Nói qua nói lại lâu như vậy, thời gian đã tới bảy giờ tối, hai người rốt cục cũng khởi hành chuẩn bị về nhà. Sắc trời đen kịt lại còn có mưa giống như mọc lên những loại vũ khí, đường nhìn mông lung, từ sân bay về đến nhà cần đi qua một cái đường cao tốc, khí trời ác liệt lại không hạ, Ngọc Thảo hết sức cẩn thận, mà Thanh Thủy ngơ ngác nhìn ngoài cửa sổ không biết suy nghĩ cái gì.
Một chiếc xe hắc sắc có rèm che từ phía sau, chạy lên trước mặt các nàng, mới đầu Ngọc Thảo cũng không quá để ý, vừa lưỡng lượng lại có thêm hai chiếc xe kiểu dáng tương đồng đi tới bên trái phải của các nàng, nhắm các các nàng đánh tới, Ngọc Thảo lúc này mới phát hiện điểm sai, những chiếc xe này...
Chết tiệt, Ngọc Thảo thầm kêu không ổn, tình huống hiện tại biến thành ba chiếc xe vây thành một hình tam giác, đem xe các nàng gắt gao áp ở chính giữa. Ngọc Thảo cắn chặt môi, vừa định phanh lại thoát đi những chiếc xe đang truy đuổi nhưng phát hiện phía sau lại bị một chiếc xa khác ngăn chặn.
Này là muốn ép chặt các nàng?
Trong đầu xẹt qua một ý nghĩ, Ngọc Thảo nhãn thần lạnh lẽo, quay đầu đối với Thanh Thủy nói một câu.
"Thủy, ngồi ổn"
Không đợi Thanh Thủy phản ứng, một trận va đập thật lớn truyền đến, đầu của nàng không tự chủ được đánh lên cửa sổ xe thủy tinh, sau ót một trận đau đớn.
Chiếc xe bên trái bị đụng phải phiến diện, cửa xe phía dưới kính văng tung tóe nhưng như vậy vẫn không có bị ảnh hưởng, Ngọc Thảo cũng không buông tha, liên tiếp đụng qua bên trái, vài lần, chiếc xe kia rốt cục bị phá hư, bánh xe trượt, phát sinh âm thanh ma sát chói tai, thoát ly đội ngũ vây quanh.
Mở ra được một cái chỗ hổng, Ngọc Thảo phản ứng cấp tốc, các nàng không thể thoát được lâu, ở đây cự ly khu vực thành thị quá xa mà cự ly sân bay cũng rất gần, quay đầu trở lại sẽ có nhiều người địa phương, những chiếc xe có thể biết khó mà lui. Trong nháy mắt, trong đầu của nàng nghĩ tới nhiều như vậy, không chút do dự hạ phanh lại, thân xe xoay tròn một trăm tám mươi độ, quay đầu từ trung tâm vây quanh thoát ly ra ngoài.
Quay đầu, nhấn chặt ga, nhanh hơn cả tốc độ đua xe.
"Phanh..."
Lần thứ hai bị đuổi theo, đuôi xe bị một chiếc xe va chạm, phát sinh âm thanh va chạm thật lớn, Ngọc Thảo thân thể không thể tự giữ được nữa, gục tại tay lái, nàng cắn răng nỗ lực khởi động thân thể, kế tục về phía trước mà chạy.
Một đường đen kịt phía trước, những chiếc xe kia triển khai truy đuổi kịch liệt, ngoài cửa sổ phong cảnh bay nhanh xẹt qua, Ngọc Thảo hết sức chuyên chú không có phát hiện lúc này Thanh Thủy ôm chặt cánh tay, cúi đầu sắc mặt tái nhợt, mồ hôi hột từ trên trán liên tục chảy xuống. Nhìn qua nàng tựa hồ giống như chỉ là sợ tình huống lúc này, nhưng nàng lại không bị ngoại giới ảnh hưởng, giống như hiện tại trong thân thể nàng đang đấu tranh cái gì đó.
Xe hướng về phía một cái đường lớn, cách đó không xa đột ngột xuất hiện hai điểm ánh sáng, một chiếc xe vận tải trước mặt mà đến, Ngọc Thảo quyết định thật nhanh, một tay lái, phá hư vòng bảo hộ, thẳng một đường nhỏ bên đường mà đâm vào.