Trong phòng khách của Lạc gia, Lạc Thần Vũ âm trầm lạnh lẽo ngồi trên ghế sô pha, Hà Vãn Vãn cũng ngồi đối diện, im lặng không nói một tiếng, không khí có phần nặng nề
Rồi một tên vệ sĩ bước vào, ghé tai Lạc Thần Vũ nói câu gì đó không rõ, lát sau chỉ thấy hắn thở dài một tiếng, nhàn nhạt nói:
-"Hà tiểu thư, bây giờ cô không còn vai trò gì ở đây nữa, tôi nghĩ trong ngày hôm nay cô cũng nên đi đi, sống một cuộc sống cho riêng mình"
Hà Vãn Vãn lập tức lắc đầu:
-"Không được, em sẽ không đi đâu hết, em đã ở bên cạnh anh 2 năm rồi, cho dù anh không có tình cảm với em nhưng mà em thật sự rất yêu anh, anh không thể đối xử với em tuyệt tình như vậy được"
Lạc Thần Vũ chán nản đáp:
-"Tại sao lại không thể, hiện tại vợ của tôi đã trở về rồi, cô còn tiếp tục ở lại đây làm gì, cô không cảm thấy mất mặt thì tôi cũng sợ phiền đó, nhân lúc tôi còn đang nói chuyện tử tế thì cô mau mau rời khỏi đây đi"
Dứt lời, Lạc Thần Vũ chống tay đứng dậy, vừa định xoay lưng rời đi thì phía sau đã có người nắm chặt lấy tay áo hắn không buông
-"Đừng mà, em có thể không cần danh phận, không cần cái gì hết, em chỉ cần được ở bên cạnh anh thôi, em cầu xin anh đó, anh đối xử tốt với chị Tiểu Lôi như vậy, anh cứ coi như nể mặt chị ấy, cho em ở lại đây đi"
Lạc Thần Vũ nghe đến tên của Lôi Hiểu, tức giận đã không thể nào kiềm chế được nữa, chán ghét tột cùng hất cánh tay kia ra:
-"Được, vậy hôm nay để tôi nói cho cô biết, cô mở miệng gọi Hiểu Hiểu là chị, vậy tại sao lại muốn cướp chồng của cô ấy, tại sao lại cùng với người khác ép cô ấy phải ly hôn?"
-"Em... "
-"Tôi còn chưa nói xong, chuyện đó xem như là cô bị người ta gài bẫy đi, trong 2 năm qua cô ở đây, tôi chẳng biết cô yêu tôi được bao nhiêu nhưng cô đừng tưởng tôi không biết cô và Tịnh nhi đã làm ra những chuyện mờ ám gì sau lưng tôi. Tịnh nhi dùng cô làm nội gián, để cô ở bên cạnh tôi lấy thông tin thì tôi cũng mượn cô để giữ chân nó, thực chất cô chỉ là vật lợi dụng, là vật hy sinh trong cuộc chiến này, ngày hôm nay tôi cho cô một con đường rút lui êm thắm, nếu cô không đi thì sau này đến đường cũng chẳng có mà bước nữa đâu"
Những lời nói tàn nhẫn lạnh nhạt như vậy rơi vào tai Hà Vãn Vãn, vẻ mặt cô ta vừa đau khổ vừa thất vọng, ngồi bệt trên sàn nhà, nước mắt tuôn rơi lã chã
Lạc Thần Vũ chỉ thở dài một tiếng, lắc đầu nhìn cô ta rồi nhanh chóng rời đi, lời hắn nói tuy rằng nặng nề nhưng đều là sự thật
Kì thực hắn vốn đã nể mặt Lôi Hiểu lắm rồi nên mới cho Hà Vãn Vãn con đường sống, nếu giải quyết theo phương pháp bình thường thì một là giao cô ta cho Lôi Thôi xử lý, đưa vào một hội quán cao cấp nào đó, còn không thì trực tiếp trả lại món hàng này cho Tịnh nhi, lúc đó kết cục của cô ta vẫn chỉ có một, thậm chí còn thê thảm hơn
![](https://img.wattpad.com/cover/60424776-288-k193470.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Trời Hoa Gió
RomanceBỉ Ngạn Hoa Duyên khởi duyên diệt Trời hoa gió Hô phong hoán vũ Thấu hiểu chân tình Hồi ức đau thương