Từ sau khi cứu trở về Tử Li trong tay Mạc Thương Cảnh, vì tránh cho đêm dài lắm mộng, Hoành Húc quyết định cấp tốc quay về kinh! Nhưng lại băn khoăn Tử Li thân hư thể nhược chịu không nổi xóc nảy khoái mã gia tiên (ra roi thúc ngựa-> gấp gáp), cho nên vẫn là mua một chiếc xe ngựa mặt trên phủ chăn để thị vệ chuyên lấy đường lớn bằng phẳng mà đánh xe!
Bên trong xe ngựa, Tử Li khẽ cau mày cuộn chân từ từ nhắm hai mắt.
"Bảo bối nhi bụng còn đau phải không? Ta giúp ngươi dùng dược xoa bóp!" Hoành Húc nâng dậy Tử Li làm cho y gối lên chân của mình, sau đó lấy ra một cái dược bình đổ ra một ít dịch thể thanh thanh lương lương (mát lạnh), vừa định vén lên vạt áo của Tử Li thoa dược lại như chợt nhớ tới cái gì giương mắt nguy nguy hiểm hiểm nhìn chằm chằm người ngồi đối diện.
"Nhìn chằm chằm ta làm chi? Chẳng lẽ một đại nam nhân còn sợ bị người xem bụng sao?" Người nọ một bộ giọng điệu chịu không nổi nói.
"Xoay qua chỗ khác!" Hoành Húc gân xanh nổi đầy, bảo bối của hắn hiện tại tuyệt đối không thể tùy tiện phô ra cho người xem, nếu không lại đưa tới mơ ước giống như Mạc Thương Cảnh, hắn cũng không dám đảm bảo chính mình có thể phát cuồng hay không!
"Ta nói này, ta còn chưa từng thấy qua người không nói lý giống như ngươi vậy! Ngươi muốn đi thì cứ đi đi! Vì cái gì còn cố tình phái người bắt ta đến? Xem ta là cái hòm thuốc lưu động? Còn đem tử quỳnh trân quý của ta kim chế thành như vậy?"
"Ngươi nếu không muốn bị bắt, người của ta có thể bắt được ngươi sao? Xoay qua chỗ khác, đừng để cho ta nói lần thứ ba." Hoành Húc hí mắt nhìn chằm chằm "Thánh dược thủ" , một bộ biểu tình nếu không tòng mệnh thì ngươi sẽ chịu không nổi.
"Thánh dược thủ" hung tợn cừu thù liếc mắt hắn một cái, hảo hán không chịu thiệt trước mắt, chuyển thì chuyển, dù sao y lõa thể ta đã sớm xem n lần, huống chi là bụng?
Hoành Húc lúc này mới quay đầu, sau đó thật cẩn thận cởi bỏ vạt áo Tử Li, lọt vào trong tầm mắt chính là khối khối ứ ngân trên da thịt oánh ngọc, từ dấu vết sâu cạn loang lổ không đồng nhất lần lượt thay đổi thậm chí còn thấy huyết có thể thấy được trình độ điên cuồng của kẻ thi ngược lúc đó, đặc biệt khối xanh tím trên bụng kia, nếu xuống tay ngoan độc chút nữa liền đả thương đến tì tạng! Thật không dám tưởng tượng, nếu như mình chậm một bước, bảo bối nhi của hắn còn có thể bị thương tổn như thế nào!
Hoành Húc sắc mặt âm trầm, hận không thể lập tức đem Mạc Thương Cảnh chộp tới thiên đao vạn quả, nhưng thủ đoạn trả thù như vậy vẫn không thể giải mối hận trong lòng. Hắn phải trước hết để cho Mạc Thương Cảnh hảo hảo nếm thử chút tư vị cái gì gọi là sống không bằng chết, sau đó lại một đao một đao đưa gã lăng trì!
Cảm giác lạnh lẽo khi bị giải quần áo làm cho Tử Li bất mãn thoáng lầu bầu, Hoành Húc vội vàng phục hồi tinh thần lại đưa tay thấm tử quỳnh ở trên ứ thương Tử Li nhẹ nhàng mà đánh vòng xoa nắn.
Tử quỳnh quả thật là hảo dược hiếm có, ứ thương trên người Tử Li không quá hai ngày liền tiêu đi, hơn nữa làn da cũng lại trở nên oánh bạch như ngọc, xúc cảm mềm mại làm cho Hoành Húc yêu thích không buông tay. Phải làm cho tên đồ bỏ dược thủ kia nghiên cứu chế tạo nhiều hơn, làn da bảo bối nhi của hắn nên tỉ mỉ bảo dưỡng một chút, hấp, phấn nộn mê người giống như thủy mật đào, thật muốn cắn một hơi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Đam mỹ] Chất Tử Điện Hạ
RomanceEm năm nay tròn 17, hồn nhiên đến mức vô tư, vô tại, cuộc sống vốn dĩ êm đềm cho đến ngày hôm ấy. Trong một trận cháy, lửa chiếm hết cả mọi con đường, hút đi khí ôxy, khiến em từ chối Phật tổ mà xuyên không về thời cổ đại. Chắc hẳn với người như em...