Bởi vì sự tiến sát của Kỳ Tử Nhạc, Dạ Vi Tước bị nàng ép cho ngã người ra phía sau một chút, nhưng Dạ Vi Tước đã nhanh chóng dùng tay để lên vai Kỳ Tử Nhạc đẩy ra, cánh tay còn lại cũng đưa lên che đi bờ môi cùng hơi thở nóng rực.Giữ nguyên tư thế như vậy một lúc, nhìn thấy được ánh mắt của người đối diện, đôi mắt không phẫn nộ, không mang theo quyết liệt áp bức cũng không phải là ánh mắt đáng thương, chỉ có như vậy bình thản nhìn sâu vào mắt mình, khiến cho nàng không thể không mềm lòng được.
Mi mắt Dạ Vi Tước hơi sụp xuống, rời tay ra khỏi khuôn miệng người đối diện, cánh tay còn lại cũng rơi xuống dưới. Kỳ Tử Nhạc giống như biết được Dạ Vi Tước cho phép, liền áp đến hôn lên cổ Dạ Vi Tước. Dạ Vi Tước hơi nghiên mặt đi, lúc này hoàn toàn bị Kỳ Tử Nhạc đẩy ngã xuống giường.
Dạ Vi Tước cố gắng khắc chế không cho mình phát ra thanh âm vô cùng xấu hổ mà cơn khoái cảm truyền đến, đem sàn đan nắm chặt thật chặt, khuôn mặt khó coi không biết là vì khó chịu hay là vì do khoái cảm mang đến.
Kỳ Tử Nhạc nhìn lên khuôn mặt cực lực che đậy kia, nhẹ nhàng đưa tay xuống cấm địa câu hồn bên dưới, thẳng đến trọng tâm cấm địa, môi mỏng khẽ cong mang theo ánh mắt dụ hoặc.
"Tước nhi..." Kỳ Tử Nhạc chỉ gọi khuê danh Dạ Vi Tước, nhưng lời nói phả vào một chút đùa cợt người ta. Làm cho Dạ Vi Tước không hiểu cũng bắt buộc phải hiểu.
Dạ Vi Tước vừa nghe xong khuôn mặt vốn đã đỏ bây giờ lại càng đỏ hơn, thẹn đến mức không dám nhìn Kỳ Tử Nhạc, chỉ có thể chôn gương mặt vào chăn, hận không có cái lỗ nào chui xuống lúc này. Thân thể của mình thế nhưng lại phản bội mình, thật sự không biết có phải thân thể của nàng nữa không, sao lại để cái tên tiểu lang này điều khiển dễ dàng như vậy.
Kỳ Tử Nhạc đem hết y phục Dạ Vi Tước kéo xuống, cảnh tượng như vậy biến thành dụ hoặc khó cưỡng.
Biểu tình thống khổ cùng với gương mặt đang cực lực khắc chế làm cho Dạ Vi Tước càng trở nên cực hạn yêu mị hơn lúc nào hết. Dạ Vi Tước vô thức ngửa đầu, tay siết chặt sàn đan làm thành hỗn độn chống lại khoái cảm dồn dập kéo đến. Thật muốn lãnh đạm nhưng không có cách nào cả.
Khoái cảm theo cử động của Kỳ Tử Nhạc ồ ạt mà đến, Dạ Vi Tước vô cùng chật vật, vô thức ôm cổ Kỳ Tử Nhạc kéo lại gần thân mình hơn làm điểm tựa, thanh âm mê người dễ nghe theo đó tràn ra bên ngoài. Càng làm cho hưng phấn vô thường, tay Kỳ Tử Nhạc theo đó chuyển động ngày một nhanh hơn.
"Tử Nhạc.......chậm....chậm...lại!"
Đến lúc đỉnh điểm, Dạ Vi Tước cong người, nhướn người dán lên người Kỳ Tử Nhạc, gắt gao ôm lấy cổ Kỳ Tử Nhạc, đầu vùi vào vai nàng mà nhẹ cắn. Cao trào qua đi, Kỳ Tử Nhạc cuối người hôn lên mũi Dạ Vi Tước ánh mắt mê li tràn ngập.
***
"Hứa đại nhân đã lần nào nhìn thấy chân mạo của Kỳ Tử Nhạc chưa?" Lâm Dương Nhiệm hướng người đang cầm bút trên tay hỏi. Căn phòng chỉ toàn giấy bút, tràn ngập mùi mực, trên kệ lớn vô số cuộn giấy, khắp nơi đều đặt những bức họa lớn nhỏ.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Bách Hợp][Tự viết-Hoàn] Thổ Phỉ
RandomTác phẩm: Thổ phỉ (tự viết) Tác giả: Chua Bách hợp (nữ x nữ ) Thể loại: Cổ đại, Cung đình, HE Số chương: 132 chương (hoàn) Couple chính: Kỳ Tử Nhạc x Dạ Vi Tước Couple phụ: Dương Tư...