CHƯƠNG 85

70 2 0
                                    


A Tam nghe cấp trên mình rủa thầm cũng cười khổ, đây cũng đâu phải lỗi của anh ta đâu. Xảy ra tai nạn xe như thế này, khẳng định không tới cả tiếng thì cũng phải nửa giờ là đương nhiên, trừ phi lão đại thông báo cho người tới đón!

- Tôi nói cậu đấy, bình thường cơ trí lắm mà, sao hôm nay tự dưng lại chạy vào ngõ cụt thế này? Đại ca sắp đi New York rồi, chuyện về gia tộc Bunol nói lớn thì lớn nói nhỏ thì nhỏ, chúng ta phải mau lên, thế mà lúc này lại có chuyện ngoài ý muốn, quỷ tha ma bắt!

A Tam chu mỏ, anh ta đâu có năng lực tiên đoán thì sao mà biết là sẽ xảy ra tai nạn giao thông?

Anh ta chỉ là thấy lão đại gấp quá nên mới chọn đường gần để đi thôi mà! Hu hu, anh ta thật oan ức!

Dịch Dương Thiên Tỉ vừa tới gần chợt nghe được lời của Huống Ngân Dịch, chủ yếu là do anh hạ thấp cửa sổ xe, hơn nữa câu kia còn hét lên, đoán chừng trong vòng 2m xung quanh ai cũng có thể nghe được lời anh hét!

Huống Ngân Dịch còn muốn lẩm bẩm, bỗng một cái bóng chặn đi mất ánh nắng, trong xe liền tối đen. Huống Ngân Dịch tự nhận là tối đen!

Kinh ngạc quay lại, do ngược chiều ánh sáng nên không thấy rõ được khuôn mặt Dịch Dương Thiên Tỉ, chỉ cảm thấy cậu có chút quen thuộc, nhíu mày:

- Xin lỗi cậu, cậu che mất ánh sáng rồi!

Dịch Dương Thiên Tỉ hí mắt, sát khí chợt lóe rồi biến mất. Huống Ngân Dịch là ai đây, là người sống trong thế giới ngầm thì rất nhạy bén với hơi thở khác lạ, cho nên dù sát khí trong mắt Dịch Dương Thiên Tỉ chợt hiện rồi biến mất tăm thì vẫn bị anh nhận ra, hồi chuông cảnh tỉnh vang lên thì liền đề phòng nhìn chằm chằm người bên ngoài xe!

Mà sát khí của Dịch Dương Thiên Tỉ chỉ thoáng qua vì cậu thấy trong xe không có người cậu muốn tìm, ánh mắt lạnh lùng rơi xuống người Huống Ngân Dịch. Cậu biết, vừa rồi nếu như lời người này nói, trong xe trừ người này thì còn một lái xe. Thế nhưng cái tay kia mang theo những vết sẹo tang thương thì Dịch Dương Thiên Tỉ biết, anh ta cũng không đơn giản là một tài xế!

- Anh là người của Ngục Thiên Minh?

Câu nghi vấn cũng là một câu khẳng định!

Huống Ngân Dịch run lên, từ khí thể đối phương để anh biết được rằng người này không yếu chút nào, cánh tay rất bình tĩnh sờ ra phía sau, cảnh giác nhìn từng cử động của Dịch Dương Thiên Tỉ.

- Cậu rốt cuộc là ai? – Cậu lại biết anh là người của Ngục Thiên Minh khiến anh có phần kinh hãi!

Dịch Dương Thiên Tỉ cười lạnh, động tác mờ ám của đối phương vẫn không tránh được ánh mắt của cậu, đương nhiên bao gồm cả tài xế kia. Bất chợt thân người Dịch Dương Thiên Tỉ nghiêng đi đánh đòn phủ đầu. Trong tay cậu chẳng biết lúc nào đã xuất hiện một khẩu súng lục bạc, đồng thời khi tay phải Huống Ngân Dịch sờ tới cửa, chĩa thẳng vào đầu anh. Mọi chuyện xảy đến quá nhanh, khiến người ta không kịp trở tay! Bầu không khí trong mắt nháy trở nên căng thẳng, lộ ra sự nguy hiểm!

A Tam vừa có động tác, Dịch Dương Thiên Tỉ lạnh lùng nhìn anh ta một cái.

- Xuống xe!

Huống Ngân Dịch dĩ nhiên không phải sợ, dùng ánh mắt ra hiệu cho A Tam. Dịch Dương Thiên Tỉ cười lạnh, cặp mắt nguy hiểm nheo lại, ngón tay khẽ nhúc nhích. Đồng tử Huống Ngân Dịch trợn to, nhấc chân đá vào cổ tay phải Dịch Dương Thiên Tỉ, người thì ngã ra sau. Mà tay Dịch Dương Thiên Tỉ cũng động. Ngay khi Huống Ngân Dịch đá vào tay phải cậu thì viên đạn cũng bay ra ngoài, lướt qua trán Huống Ngân Dịch khảm vào cửa xe bên kia, vang lên một tiếng thật lớn!

Do cự ly gần nên cả thân xe cũng rung động. Đương nhiên, tiếng súng bất ngờ tới này cũng đồng thời kinh động những người xung quanh, bao gồm cả cảnh sát đang xử lý tai nạn giao thông!

Ngay lập tức, từng tiếng hét chói tai vang lên, người nào còn ở trên xe thì vội mở cửa xe lao ra ngoài, hiện trường lập tức trở nên hỗn loạn!

A Tam vội mở cửa xe chạy ra, xoay người tấn công Dịch Dương Thiên Tỉ. Anh ta không thể nào lái xe chạy được, trừ phi xe mọc cánh bay lên!

Phát súng đầu tiên không bắn trúng hiển nhiên đã làm Dịch Dương Thiên Tỉ ngạc. Mặc dù biết rõ người Ngục Thiên Minh không thể nào là ngồi không được, thế nhưng có thể tránh thoát viên đạn của cậu, cậu vẫn thực khen ngợi. Sự can đảm cùng với bản lĩnh của người này cậu đã thấy rồi!

Song, phát súng đầu tiên có thể tránh thì phát súng thứ hai sẽ không dễ dàng như vậy! Huống Ngân Dịch té xuống, thấy động tác lần thứ hai của đối phương liền đạp vào cửa. Dịch Dương Thiên Tỉ do không có gì che chắn nên bụng phải chịu cú đập, chân loạng choạng, viên đạn xuyên thấu trần xe!

Cửa xe bị đá lộ ra chỗ ngồi. Khi thấy phát súng thứ hai sắp tới, Huống Ngân Dịch liền nhảy lên, anh đương nhiên không thể nằm đó mà trở thành bia ngắm cho đối phương bắn được!

Cũng chính lúc mà Dịch Dương Thiên Tỉ lui về sau, Huống Ngân Dịch nắm lấy cơ hội trở tay kéo chiếc cửa đối diện ra, cơ thể như một con báo lao vọt ra ngoài. Phần bụng Dịch Dương Thiên Tỉ co rút đau đớn, cơn đau như xé rách lồng ngực khiến mồ hôi lạnh không ngừng túa ra ở lưng cậu. Tay trái đẩy cánh cửa xe ra, hơi lùi lại sau. A Tam ra ngoài rồi chống tay lên xe, cả người nhảy lên lăn một vòng trên trần xe, cả quá trình nhanh như gió xoáy!

Một tay chống đỡ, một chân sắp đá tới lưng Dịch Dương Thiên Tỉ. Dịch Dương Thiên Tỉ tránh né công kích đối phương xoay tròn tới chỗ mui xe phía trước. Lúc này, Huống Ngân Dịch cũng tới, chỉ một lúc, trong hàng xe cộ xô đẩy nhau, ở một không gian nho nhỏ, 3 người đàn ông lao vào đấu đá nhau!

Xe nhiều cũng có chỗ lợi chỗ hại, chỗ lợi là Dịch Dương Thiên Tỉ có thể mượn không gian nhỏ hẹp để tránh thoát công kích đối phương. Đồng thời đó cũng là chỗ hại, bởi vì không gian này quá hẹp, căn bản không cách nào đánh trả hoàn mỹ được, có phần cản trở!

Huống Ngân Dịch xoay người trên mui xe, khi lăn xuống thì cũng đã tới bên cạnh Dịch Dương Thiên Tỉ, hai tay đồng thời đánh ra. Mà Dịch Dương Thiên Tỉ vừa định nổ súng thì không ngờ tốc độ của đối phương lại nhanh hơn, sau khi thoát khỏi một quyền kia liền xoay một vòng. Bỗng cảm nhận được nguy hiểm, cúi đầu tránh thoát một cước của A Tam ở sau lưng. Chẳng qua nhìn bên này lại không nhìn được phía sau, cơn đau ở cổ tay khiến cậu phải mở bàn tay ra, khẩu lục bạc rơi xuống đất!

Nếu bình thường ở bất kỳ chỗ nào, nhặt một thứ trên mặt đất cách đó không xa cũng là chuyện dễ như trở bàn tay, chỉ cần cúi xuống ngay sau đó. Thế nhưng, hôm nay hoàn cảnh không phải do Dịch Dương Thiên Tỉ định đoạt. Do không gian rất hạn chết, cộng với có người ngăn cản, quan trọng hơn là, trên người cậu có thương tích!

Đương nhiên nếu đối phương cho rằng như vậy có thể thành công ngăn cậu lại thì thật buồn cười. Sát ý của Dịch Dương Thiên Tỉ bất chợt dâng lên. Song, sự cảm nhận của Huống Ngân Dịch còn hơn Thượng Quan Kiệt Thiếu một chút. Trong cảm giác của anh, chàng trai này không phải chỉ là mạnh hơn một chút xíu, sát khí kia quả thực có thể sánh ngang với đại ca rồi!

- Cậu là ai?

Dịch Dương Thiên Tỉ chủ động xuất kích, hai tay chống lên chiếc BMW màu trắng ngay bên cạnh, hai chân cùng đá tới. Huống Ngân Dịch và A Tam nói thế nào cũng là cao thủ thứ hai thứ ba của Ngục Thiên Minh, đương nhiên, nếu Dịch Dương Thiên Tỉ không có bị thương thì còn lâu mới đủ cho cậu đánh. Mà tình huống hôm nay lại không tốt lắm, khiến cậu có phần cật lực!

Huống Ngân Dịch và A Tam nhìn nhau, cũng không nói lời vô ích! Trận chiến giữa ba người trên cầu rất kịch liệt, dù có là phim Hollywood cũng chưa chắc được như thế. Người xung quanh đã sớm trốn tới một bên. Một số người nhát gan thì im lặng, còn có một bộ phận gan lớn hơn thì quan sát chăm chú, thậm chí còn hưng phấn hơn ba người trong cuộc chiến kia!

Sự náo động bên này cũng ảnh hưởng tới cảnh sát, vội vàng thổi còi. Mấy người cảnh phục cố sức xuyên qua dòng xe cộ để chạy tới bên này!

Dịch Dương Thiên Tỉ đá một cước vào A Tam, vỗ vào chiếc BMW, cả người mượn lực như cá gặp nước trượt đi. Mắt Huống Ngân Dịch lóe lên, vừa định nghiêng người về sau để tránh thì không kịp rồi. Anh cũng bị Dịch Dương Thiên Tỉ lừa, tưởng là cặp chân kia muốn đối phó với A Tam, cho nên mới ra sức truy kích, không ngờ kết quả là cậu lên từ đằng sau, lúc này muốn thu chiêu đã không kịp! Nắm đấm Dịch Dương Thiên Tỉ tới sau lưng Huống Ngân Dịch, sát khí hiện lên!

Huống Ngân Dịch lắc người đi, Dịch Dương Thiên Tỉ cười lạnh, ngay khi Huống Ngân Dịch còn đang lo lắng tránh thoát cổ tay kia thì gương mặt Dịch Dương Thiên Tỉ đã phóng đại gấp mấy lần trước mặt!

Cao thủ đọ sức, thắng thua chỉ trong nháy mắt!

Ngay nửa giây Huống Ngân Dịch sơ ý, tay trái Dịch Dương Thiên Tỉ đổi sang tay phải, giữ lấy cổ tay trái Huống Ngân Dịch, mà Huống Ngân Dịch không thể dùng tay phải đỡ cả người được trên trần BMW. Tay phải Dịch Dương Thiên Tỉ đấm vào bụng của Huống Ngân Dịch, mặt anh bạn nào đó liền nhăn nhó, thiếu chút nữa phun cả mật ra!

Mà Dịch Dương Thiên Tỉ còn cảm thấy không đủ, ngay khi Huống Ngân Dịch lăn xuống mui xe Bentley, chợt buông tay trái Huống Ngân Dịch ra, hai tay cùng đỡ, chân phải đồng thời đá vào trước ngực Huống Ngân Dịch!

- Rầm!

Huống Ngân Dịch lướt qua chiếc Bentley nện vào chiếc xe bên kia, lực phản chấn khiến anh nện người xuống đất! Mà quá trình này cũng chỉ là chớp mắt! Xảy ra quá nhanh, khiến người ta chỉ có thể trơ mắt nhìn!

Bao gồm cả A Tam, ngay khi ông chủ bị đá bay, mắt đỏ lên vì giận dữ!

- A... - Tức tốc chạy lại, vung quyền tới Dịch Dương Thiên Tỉ!

- Toét toét!

Ngay khi A Tam tiếp cận Dịch Dương Thiên Tỉ, phía sau liền vang lên những tiếng còi xôn xao. A Tam sửng sốt, sự lạnh lẽo chợt léo trong mắt Dịch Dương Thiên Tỉ, đồng thời cho A Tam một cước, lại thêm một tiếng vang lớn nữa. Nhưng lúc này thì nhẹ hơn lúc trước!

- Toét toét! - Mấy cảnh sát khoa trương quơ hai tay ra hiệu với Dịch Dương Thiên Tỉ!

Dịch Dương Thiên Tỉ cau mày, nhìn đám cảnh sát chạy tới đây, nhanh nhẹn nhảy xuống, nhặt khẩu lục bạc lên, chớp mắt nó liền biến mất. Nhìn đoàn xe đỗ hết ở chỗ này mà ảo não không thôi. Sao có thể theo chân bọn họ thoát nổi đây, bản thân dựa vào hai cái chân này đoán chừng là không chạy nổi. Liếc nhìn hai người vừa bị mình đá ra ngoài, cũng đứng dậy không muốn xung đột chính diện với cảnh sát!

#Jin

PaPi PK Daddy (Khải - Thiên) [chuyển ver]Where stories live. Discover now