Tư Hành Bái đứng lên, một trận xôn xao loạn hưởng, ghế dựa thiếu chút nữa bị hắn đẩy ngã.
Cố Khinh Chu nhàn nhã uống rượu, tức khắc hoa dung thất sắc.
Đáy mắt Tư Hành Bái hung ác cùng cực nóng, khiến Cố Khinh Chu biết được ý đồ của hắn.
Cố Khinh Chu muốn chạy!
Nàng một tràng đại sắc Nga Mi, kết thành một đoàn, mặt mày sáng trong tất cả đều là chết khiếp cùng sợ hãi.
Tư Hành Bái nhìn mắt Cố Khinh Chu, nghĩ tới lời nàng nói: "Nhà ta gia thế không hiển hách, ta còn phải niệm thư, nếu là bị từ hôn, ta ở trường học sẽ chịu sự xa lánh của mọi người, không có chỗ đứng để dừng chân."
Lời nàng nói qua, Tư Hành Bái đều nhớ rõ, hơn nữa thực nỗ lực ghi nhớ ở trong lòng.
Hắn đồng ý với nàng, để nàng niệm thư thật tốt.
Hắn không thể huỷ hoại cuộc sống của nàng, cũng không thể huỷ hoại sự tự phụ của nàng.
Người khác xem thường nàng, Tư Hành Bái sẽ đem trường học mà chôn vùi. Tuy là chôn, nhưng mọi người vẫn sẽ là coi khinh nàng.
Tư Hành Bái có thể hại mọi người, nhưng hắn lại tuyệt đối không muốn hại Khinh Chu của hắn.
Hắn hy vọng Khinh Chu sẽ tôn quý, nàng nếu là đã chịu ủy khuất, Tư Hành Bái sẽ so với nàng càng khổ sở hơn.
Hôm nay nháo lên, Tư Hành Bái chỉ mang thêm một đoạn chuyện phong lưu, Tư Mộ cũng chỉ mang thêm chút nhàn ngôn toái ngữ, nhưng tiếng xấu rõ ràng lại ở trên người Cố Khinh Chu.
Người bị thương tổn, chỉ có mình Cố Khinh Chu.
Xúc động hơi thu, Tư Hành Bái đã đứng lên, mọi người đều nhìn hắn, hắn liền chuyển thân mình, bưng ly rượu lên đi tìm bằng hữu uống rượu.
Cố Khinh Chu lúc này mới dám thở ra một hơi.
Hoàn hồn xong, phía sau lưng nàng đều ướt đẫm, một thân mồ hôi lạnh.
Khi nào mới có thể thực sự chân chính thoát khỏi Tư Hành Bái?
Nàng nắm chiếc đũa trong tay càng khẩn, cơ hồ muốn đem chiếc đũa bẻ gãy.
Lại bị động!
Ở trước mặt Tư Hành Bái, Cố Khinh Chu bị động đến không thể tự chủ.
Sau một lát, Tư Hành Bái lại trở về chỗ, ngồi xuống, hắn cũng khôi phục lại vẻ bình tĩnh.
Chuẩn tân nhân lại đây kính rượu, Tư Quỳnh Chi cười khanh khách kéo tay Tư Vi Sương: "Tỷ tỷ, cho muội xem nhẫn của tỷ."
Chiếc nhẫn đính ước, được đặt làm riêng, điểm xuyết một viên kim cương rất lớn. Đèn thủy tinh ở đại sảnh yến hội chiếu xuống dưới, viên kim cương kia càng lộng lẫy lấp lánh, có thể phản chiếu lóng lánh đến đôi mắt người khác.
Tư Quỳnh Chi là cực kỳ hâm mộ.
Cố Khinh Chu cũng cầm lòng không được mà nhìn xem.
"Chiếc nhẫn kim cương này chắc chắn rất đáng giá, có thể lấy đi xây mấy cái hoa viên nhà Tây." Cố Khinh Chu nghĩ thầm.
BẠN ĐANG ĐỌC
[P1]_THIẾU SOÁI! VỢ NGÀI LẠI BỎ TRỐN [Truyện chữ edit]
Genel KurguMình rất thích bộ truyện này nhưng đợi truyện tranh ra lâu quá nên mình edit lại. Ai có cùng sở thích với mình thì vào đọc cho vui ^^ Lần đầu edit còn nhiều thiếu sót mong các bạn thông cảm :7 Mỗi ngày mình sẽ edit 2 chương do công việc mình bạn rộn...