Chương 16. Thân phận thật sự

1.9K 157 19
                                    

🎶 Lost in memories - Sungha Jung 🎶

Hiện giờ mắt Hermione đã mở to như bình thường. Cô ấy từ từ ngồi dậy, và nhìn quanh những người đang đứng trong phòng. Kể cả khi đã nhìn thẳng vào mắt họ, chẳng có mảy may gì là cô ấy nhận ra bất kì khuôn mặt nào cả. Cuối cùng cô ấy nhìn Draco, đến khi đó gương mặt cô mới có vẻ nhận ra người quen. Dường như cô ấy đã thở phào nhẹ nhõm.

"Draco," cô nói, niềm vui rõ mồn một qua giọng nói. Những người khác đều nhìn hắn bằng ánh mắt kì quặc. Draco cảm thấy không thoải mái dưới những tia nhìn soi mói đó.

"Chào, Hermione," hắn trả lời, tỏ ra bình thường hết mức có thể. 

"Chào Draco," cô ấy chậm rãi nói. "Chuyện gì... chuyện gì đang diễn ra vậy?"

Draco vừa mới mở miệng trả lời thì đột nhiên Weasel nhảy vào.

"Hermione," anh ta nói đồng thời đứng bật dậy và bước tới, hai tay dang rộng. Hermione nhìn anh ta một cái rồi bất giác lùi lại.

"Đừng có chạm vào tôi, Tóc Đỏ!" cô hằm hè.

Draco không thể nhịn nổi, khịt mũi một cái. Tất cả mấy đôi mắt trong phòng đều phóng tia nhìn về phía hắn.

"Draco", Hermione nói, trượt xuống khỏi mặt bàn, và đi về phía anh chàng Slytherin. "Chuyện gì thế này?"

"Em nhớ được những gì?" Draco nói, hoàn toàn không biết nên làm gì tiếp theo. Trả lời một câu hỏi bằng một câu hỏi khác luôn là cácn tốt nhất để né tránh khi bạn không biết cách trả lời thế nào cho phải.

"À thì", Hermione nói, một bàn tay lùa vào những lọn tóc xoăn. "Chúng ta ở Tim Hortons, anh nói lời tạm biệt để về nước, chúng ta trò chuyện, sau đó chúng ta rời tiệm cafe, rồi thì... không có gì nữa."

"Hermione, em tin tôi chứ?" Draco tuỳ tiện buột miệng hỏi một câu, Hermione nhìn hắn thắc mắc.

"Có", cô chậm rãi trả lời. "Anh biết là có mà." Cảm giác hạnh phúc dâng lên trong lòng Draco khi từng từ của cô chạm tới hắn.

"Vậy thì em phải tin tôi trong chuyện này nhé."

"Draco, có chuyện gì vậy?" Cô vẫn kiên quyết hỏi, giờ đây nghe có phần nào e sợ, và cô chăm chú nhìn hắn với đôi mắt mở to. Lần đầu tiên trong vòng hai tuần qua, cô ấy trông lo lắng, cô ấy trông hoang mang. Cô ấy không hiểu mình đang lâm vào tình huống gì.

Chỉ cần nhìn cô thôi đã làm trái tim Draco đau nhói. Sự không chắc chắn lồ lộ trên gương mặt cô. Nó khiến hắn biết rằng mình phải nói cho cô ấy biết mọi chuyện, ngay bây giờ.

Làm thế nào để hắn làm được việc này? Nó phức tạp hơn khi nói với Potter, Weasel và Weaslette. Họ vẫn luôn nhớ Hermione, trong trí óc và trong tim. Họ ngạc nhiên về tình trạng của cô ấy, nhưng họ hiểu được. Còn Hermione, cả thế giới của cô ấy sẽ bị vỡ vụn thành từng mảnh. Draco không chắc liệu cô ấy có thể xây dựng lại cuộc đời từ đống đổ nát đó hay không. Nếu là Draco, hắn không nghĩ mình có khả năng làm điều đó.

[Dramione] Định mệnh luôn có con đường riêng của nóNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ