Chương 33: Tản đi

563 22 0
                                    

Đi tới đằng sau đám cô tử Trương gia, Trương Khởi quyết định không có chuyện quan trọng thì sẽ không rời đi.

Giờ phút này, trong hoa viên vẫn còn đang sôi nổi hào hứng bàn khúc hợp tấu "Tiêu Diêu Du" của bệ hạ và Tiêu Mạc. Tân Đế mới kế vị, nước Trần phồn thịnh, dù Hoàng thất hay các đại thế gia cũng đều thích những nhạc khúc ca tụng thái bình thịnh thế lại có vẻ cao nhã tự tại này. Vì vậy chỉ trong một lát, nhạc kỹ Tiêu phủ đã học lại Tiêu Diêu Du, đang diễn tấu ở đó.

Trương Cẩm vào bữa tiệc, nhìn thấy Hoàng đế nhưng không nhìn thấy Tiêu Lang yêu dấu, trong lòng có chút phiền muộn cũng có chút căm tức. Thấy bóng dáng Trương Khởi vẫn như ẩn như hiện trong bóng tối , không khỏi lườm nàng, khẽ quát: "Đi ra ngoài! Lén la lét lút như vậy thật làm cho người ta chán ghét."

Trong ánh mắt đồng tình với cảnh ngộ chịu mắng của A Lam, Trương Khởi đi ra. Nàng cúi đầu, đôi tay nắm vạt áo thật chặt, bộ dáng để người tùy ý đánh chửi.

Trương Cẩm thấy thế, khẽ hừ mấy tiếng, xung quanh nhiều người như vậy, nàng nào dám dạy dỗ Trương Khởi? Chỉ trợn mắt nhìn Trương Khởi, nghiến răng nghiến lợi khẽ mắng: "An phận một chút cho ta!"

Lúc này, cách đó không xa truyền tới một tiếng gọi cô tử Tiêu thị, Trương Cẩm vội vàng nặn ra một nụ cười đáp một tiếng, dẫn theo A Lam đi tới. Nhìn thấy Trương Khởi cũng định đi theo, liền quay đầu lại lườm nguýt nàng.

Trương Khởi biết điều dừng bước.

Nàng đưa mắt nhìn Trương Cẩm đi xa, nghĩ ngợi: Lần này là cô không cần ta theo đấy.

Nghĩ thì nghĩ như vậy, nhưng nàng vẫn ngoan ngoãn mà lùi vào trong bóng tối, tĩnh tâm chờ tiệc tan.

Ngẩng đầu nhìn ánh trăng trên bầu trời, Trương Khởi tính toán canh giờ, nghĩ rằng hơn nửa canh giờ nữa thì tiệc sẽ tan. Vốn là nam nữ gặp mặt, đương nhiên phải chọn một ngày hoa Xuân nở rộ, ánh nắng mặt trời rực rỡ, hoặc du hồ hoặc dạo chơi. Trong lúc rong chơi ở hồ núi, nhìn về hình bóng mỹ nhân phía xa, quần áo tung bay, xe ngựa ung dung, mới không phụ lòng chờ mong. Tiệc tối nay, mặc dù Quảng Lăng vương và bệ hạ đều tới, nhưng vẫn có chút nuối tiếc. E rằng không bao lâu nữa, Tiêu phủ sẽ lại mở tiệc, còn là tiệc lớn vào ban ngày.

Cách đó không xa, mấy sứ giả nước Tề đã rời đi.

Lúc này, ánh mắt Trương Khởi thoáng nhìn thấy bóng dáng Tiêu Lộ trong đám người. Hắn đang đi một mình tới phía nàng. Vừa đi, còn vừa hết nhìn đông tới nhìn tây.

Trương Khởi hoảng hốt, vội vàng dịch sang bên cạnh, đổi sang chỗ tối khác đứng.

Quả nhiên, một lúc sau Tiêu Lộ liền chạy tới chỗ nàng đứng vừa rồi, tìm một lúc hắn thất vọng đi tới dưới ánh đèn.

Sau đó, hắn suy nghĩ một lúc, rồi lại đến chỗ của Trương Cẩm.

Thấy thế, Trương Khởi cắn môi.

Nói thật, vừa rồi khiêu khích Tiêu Mạc, tuy rằng là vô ý nhưng đối với nàng cũng chỉ có lợi không có hại.

Đại phu nhân đã ra lệnh rõ ràng cho đám cô tử Trương thị không được tiếp xúc quá thân mật với Tiêu Mạc. Như vậy, dù Tiêu Mạc có để ý mình cũng không thể nhét mình vào phòng của hắn. Hắn không chiếm được, buông thì không nỡ, đương nhiên sẽ không để cho người khác nhúng chàm. Vì vậy sẽ lưu ý mọi người trong Trương phủ, nếu có người gây bất lợi cho nàng, hắn sẽ ra mặt ngăn cản.

[Re-up] - CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Lâm Gia ThànhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ