Chiến Cảnh Thiên thiếu chút nữa thổ huyết. Nữ nhân bình thường nhìn thấy nam nhân đang tắm rửa không phải nên kêu to rồi xấu hổ chạy đi sao?
Lá gan nàng thật lớn!
Không những không chạy còn dám trắng trợn đánh giá, da mặt cũng đủ dày!
Kỳ thật Bất Hối khích lệ hoàn toàn xuất phát từ thật tâm.
Thân cao một thước tám, màu da khỏe mạnh, toàn thân không có một vết sẹo lồi, tỉ lệ dáng người hoàn mỹ làm cho người ta cảm thán! Tuy nhiên trước ngực cùng trên đùi hắn đều thấy những vết sẹo ghê người, thậm chí trên ngực còn đang nhỏ máu, Nhưng không phải có câu 'Vết sẹo làm cho nam nhân càng thêm sức quyến rũ!' sao?
Vuốt cằm lại liếc mắt nhìn một cái, Bất Hối lập tức cười xoay người, bước chân tao nhã ly khai.
"Chậc chậc, nữ tử này thật lớn mật! Bất quá ——"
"Vương gia, ngươi đúng là chịu thiệt, cư nhiên làm cho người ta xem sạch bách !"
Bóng dáng của nàng vừa biến mất, nơi ấy lại đi tới một người vẻ mặt hưng phấn, trong tay cầm theo hòm thuốc.
Hoa Thiên Thần qua đây đổi thuốc cho Chiến Cảnh Thiên, trước đó hắn đã đến coi náo nhiệt hồi lâu.
Nữ nhân kia hắn đã từng gặp qua, là do Chiến Cảnh Thiên mang về.
Hắn đoán không được mục đích, vì cái gì Vương gia thiết huyết lại dẫn theo một nữ nhân ghê gớm như vậy trở về, điều này làm cho lòng hiếu kỳ của hắn tới cực điểm. Cùng với sự quan tâm về nữ nhân kia cũng đạt tới đỉnh.
Vừa rồi, biểu tình quẫn bách chớp lóe rồi biến mất của Chiến Cảnh Thiên hắn thấy cực kỳ rõ ràng, cảm giác so với thấy được núi vàng núi bạc còn hưng phấn hơn!
"Nhanh bôi thuốc."
Một trận gió lạnh thổi qua làm hắn toàn thân phát lạnh, khẩn trương bắt tay vào bôi thuốc.
Trong lòng oán thầm, như thế nào vừa rồi không phát khí, tức giận hắn cái gì?
Hoa Thiên Thần không hỗ danh xưng thần y, động tác thuần thục lại nhanh chóng, rất nhanh liền đem miệng vết thương còn đang đổ máu xử lí xong. Hôm nay tâm tình của hắn không tệ, không như những lần trước phải hành hạ Chiến Cảnh Thiên một phen, trên mặt lại vẫn treo ý cười: "Ngươi phải ngâm trong dược tuyền bảy bảy bốn chín ngày, không thể gián đoạn."
Chiến Cảnh Thiên nhịn không được nhíu mi.
Hắn lần này trở về một là vì chiến trường tạm thời gió êm sóng lặng, hai là vì thương thế quả thật cực kỳ nghiêm trọng, cần nhờ dược tuyền trị thương. Hôm nay ôn tuyền được Hoa Thiên Thần phối thêm các loại dược liệu, quả thực là thánh địa chữa thương tốt nhất.
Đúng bốn mươi chín ngày. . . . . .
Biết hắn vì sao nhíu mi, Hoa Thiên Thần, giành trước ngăn chặn hắn sắp mở miệng nói: "Ngươi lần này bị thương quá nặng, nếu muốn khôi phục triệt để phải nghe ta. Những nữ nhân bên ngoài ngươi không đi trêu chọc không phải tốt sao, có gì mất hứng? Kỳ thật, ta nói ngươi cũng nên đi tìm nữ nhân, các nàng cũng không tệ như ngươi nghĩ đâu, đặc biệt thời điểm buổi tối tắt đèn nằm ở dưới thân ngươi lại càng . . . . . hết sức."
BẠN ĐANG ĐỌC
Chiến Vương Thương Phi
General FictionTác giả: Tiểu Tiểu Đích Thạch Đầu Độ dài: 126 chương -------------------------------------- Nàng, một vị công chúa yếu đuối, bị hoàng tỷ hãm hại, vị hôn phu từ hôn. Tình thân, tình yêu, tình bạn đều hóa thành tro, một ly rượu độc, nuốt hận mà chết...