"Lão tổ tông người đừng nóng giận, đều do ta lắm miệng, người uống chén trà giảm nhiệt."
Nhìn Thái Hoàng Thái Hậu tức giận, Lâm Tuyết Nhu bộ dáng lo lắng lập tức chạy tới rót một chén trà, kỳ thật nội tâm đều vui vẻ nở hoa. Nàng biết Thái Hoàng Thái Hậu khẳng định không cho phép loại chuyện này phát sinh.
"Hoàng tổ mẫu, người nào trêu chọc người sinh khí?"
Một đạo thanh âm có chút vô lại truyền đến, tiếp theo một đạo bóng dáng màu vàng đi đến. Người tới chính là đương kim hoàng đế, Chiến Cảnh Nhân!
Ngũ quan tuấn mỹ, làn da trắng nõn lại có một đôi mắt hoa đào mê hoặc muôn vàn thiếu nữ, khóe môi treo nụ cười xấu xa, toàn thân long bào vẫn khiến hắn mang theo một tia vô lại. Nhìn thấy Lâm Tuyết Nhu cũng ở đây, đối với nàng trừng mắt nhìn:" Mỹ nhân biểu muội cũng ở đây a!"
"Nhìn xem ngươi cái dạng này, nào có điểm giống vua của một nước. . . ." Thái Hoàng Thái Hậu nhìn thấy hắn nhíu nhíu mày, bắt đầu ân cần dạy bảo.
Lâm Tuyết Nhu bị hắn nhìn trong lòng như nai con đi loạn, bất quá suy nghĩ đến Chiến Cảnh Thiên lại thấy trấn định, đỏ mặt nói: "Hoàng đế biểu ca, ngươi tới vừa lúc, còn không phải bởi vì. . . . . ."
Tiếp theo Lâm Tuyết Nhu lại kể lại chuyện tình trong tướng phủ một lần.
"Cái gì! Ngươi nói hoàng đệ dẫn theo nữ nhân trở về?! Đáng chết! Trẫm cư nhiên không biết. Trẫm đã nói hắn như thế nào lâu như vậy cũng không vào cung, nguyên lai là kim ốc tàng kiều, Lan Cô, cơm trưa trẫm ăn ở bên này. Thật muốn nhìn đến là dạng nữ nhân gì có thể để cho hoàng đệ cảm thấy hứng thú như vậy."
-----------------------
Bất Hối hôm nay tâm tình không tệ, khó có được giấc ngủ thoải mái như vậy, sau khi thức dậy liền đi luyện công. Thời điểm hôm qua ăn cơm phát hiện thân thủ của nàng so với Chiến Cảnh Thiên sai biệt quá nhiều, nếu không Chiến Cảnh Thiên cũng không thể tranh đồ ăn với nàng.
Sinh ra trong thời loạn lạc nếu là không có năng lực tự bảo vệ thì không thể được. Nhớ lại huấn luyện kiếp trước khi làm đặc công cùng với võ công hiện tại, nếu dung hợp lại thì có thể tiến thêm một bậc.
"Tiểu thư, không tốt, người trong cung tới cho ngươi tiến cung gặp Thái Hoàng Thái Hậu."
"Hửm?" Bất Hối thập phần nghi hoặc, nàng khi nào thì trêu chọc đến người trong cung, làm sao có thể đột nhiên tìm nàng?
"Ai! Còn không phải bởi vì những lời hôm qua, chắc sớm nay Lâm Tuyết Nhu đã tiến cung, nói vậy là đi tìm Thái Hoàng Thái Hậu cáo trạng. Hiện tại cho gọi ngươi đi nhất định không phải chuyện tốt, vẫn nên khẩn trương nói Vương gia qua đây suy nghĩ biện pháp đi! Nếu không thì kêu Vương gia bồi ngươi cùng tiến cung, như vậy thái hậu nương nương sẽ không khó dễ ngươi." Tiểu Huệ thở hổn hển nói, nàng là đã chạy tới đầu đầy mồ hôi, bộ dáng có chút buồn cười.
Phốc xuy!
Bất Hối lập tức cười, thật sự là giống câu ‘hoàng thượng không vội thái giám đã gấp’ nàng là đương sự còn không sợ nàng sợ cái gì.
BẠN ĐANG ĐỌC
Chiến Vương Thương Phi
General FictionTác giả: Tiểu Tiểu Đích Thạch Đầu Độ dài: 126 chương -------------------------------------- Nàng, một vị công chúa yếu đuối, bị hoàng tỷ hãm hại, vị hôn phu từ hôn. Tình thân, tình yêu, tình bạn đều hóa thành tro, một ly rượu độc, nuốt hận mà chết...