Chương 54

94 5 0
                                    

"A!"

Bất Hối gắt gao ôm Chiến Cảnh Thiên trong lòng, nước mắt theo khóe mắt không ngừng chảy xuống. 

Tâm như tê liệt.

Nàng không tin, hắn sẽ rời đi như vậy, nam nhân này không phải Chiến thần sao? Chiến thần làm sao có thể chết?

Nhất định sẽ không!

"Chiến Cảnh Thiên, mẹ nó nếu mới như vậy mà đã chết, cho dù là Địa Ngục ta cũng sẽ không buông tha ngươi!"

Cho tới bây giờ nàng mới biết được hắn sớm đã mọc rễ trong lòng nàng, nẩy mầm ——

"Yên tâm, chưa có được ngươi, bổn vương sẽ không chết như vậy."

Nước mắt nóng bỏng nhỏ từng giọt từng giọt trên mặt Chiến Cảnh Thiên, ý thức của hắn vẫn thanh tỉnh, nhìn thấy nàng vì hắn thương tâm hắn thật cao hứng nhưng hắn lại không nỡ để nàng rơi lệ, dùng hết khí lực toàn thân chậm rãi mở mắt ra tươi cười nhìn tiểu nữ nhân vì hắn khóc. Một kiếm này, đáng giá ——

"Ngươi còn sống? Thật tốt quá, chịu đựng, ta mang ngươi trở về, có Hoa Thiên Thần ở đây nhất định không có việc gì." Trong lòng nháy mắt nảy lên vô hạn kinh hỉ, tất cả đau khổ đều ở trong câu nói này tan thành mây khói. Ngừng nước mắt một lần nữa trấn định lại, hiện tại, chỉ có trở về tìm Hoa Thiên Thần hắn mới có thể sống tiếp.

Sau khi Chiến Cảnh Thiên nói xong câu đó khóe môi lại tràn ra chất lỏng màu đỏ, hai mắt cũng vô lực đóng lại, có điều khóe miệng vẫn treo một bên ý cười thỏa mãn.

Thấy vậy, Bất Hối bắt buộc chính mình bình tĩnh, dán sát mặt đến trên mặt của hắn, còn có hơi nóng. Nhớ lại công phu thân thể này đã từng học, điểm huyệt đạo ở hai bên ngực của hắn, phi đao cắm sâu vào ngực của hắn nàng không dám tự tiện nhổ xuống, chỉ có thể tùy ý nó cắm trong thân thể hắn.

Giương mắt nhìn nhìn cảnh sắc chung quanh, đối nơi này hoàn toàn không có ấn tượng.

Thời điểm Nàng bị Trương Thiết Quải đuổi giết tuy muốn hướng Vương Phủ chạy nhưng Hoàng Thành quá lớn, nàng lại đi lạc. Hơn nữa, từ giữa không trung bị đánh xuống lại càng không biết rơi đến đâu.

Gió lạnh gào rít, trên trời chậm rãi rơi xuống bông tuyết, hiện tại sắc trời đã hoàn toàn tối sầm, lâu như vậy cũng không có một người qua đường, xem ra muốn chờ người khác cứu viện là không có khả năng.

Trúng một chưởng của Trương Thiết Quải nàng cũng bị thương đến lục phủ ngũ tạng, hiện tại hô hấp cũng cảm thấy đau, nhìn nam nhân trong lòng như đang ngủ, cắn chặt răng bám vào tường đứng lên.

Chiến Cảnh Thiên thương tổn ở ngực, nàng không dám cõng hắn sợ va chạm vào miệng vết thương. Ôm hắn, nàng lại không có khí lực lớn như vậy, nếu có xe có thể phụ giúp hắn đi thì tốt rồi.

Nghĩ tới đây, trước mắt đột nhiên sáng lên, chung quanh bởi vì Chiến Cảnh Thiên cùng Trương Thiết Quải đánh làm vỡ nát rất nhiều mảnh gỗ. Nàng ở chung quanh tìm tìm, rất nhanh tìm đến một tấm ván gỗ, sau đó để Chiến Cảnh Thiên nằm lên, cầm kiếm trong tay đâm hai lỗ trên tấm ván gỗ, tháo đai lưng làm dây thừng, cứ như vậy kéo hắn từng bước một gian nan về phía trước.

Chiến Vương Thương PhiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ