Mon chở cô về nhà (nhà cô). Bế cô từ trên xe lên trên phòng rồi thả cô nằm xuống giường đứng im đó nhìn ngắm người con gái quyến rũ đang nằm trước mặt.
- Giờ thì cô là của em!
Nói rồi Mon tiến tới gần cô Dĩ. Đôi mắt đưa tình đầy ẩn ý thoắt cái hiện lên một ngọn lửa tình. Đôi môi nó đặt lên môi cô và cô cũng đáp trả lại nụ hôn kiểu Pháp đó thật cuồng nhiệt sâu đậm. Nụ hôn ấy được đưa xuống cổ cô, hai tay nó như rà soát mà lẩn lướt vào trong lục tìm ngực cô. Dường như ngọn lửa tình ấy đã bắt đầu len lói cháy xém tới thể xác của Kim Dĩ. Cô cũng từ từ phối hợp với Mon, đôi bàn tay thánh thót, thon gọn nhanh chóng tuốt từng nút trên tấm áo mỏng manh nó mang. Có lẽ đã chết mê với nụ hôn của Mon, khiến cô không thể biết từ khi nào Mon đã kéo được khóa của chiếc váy. Chợt cảm xúc thăng hoa đầy mơ mộng đó bị một đôi tay muốn nhào nặn, nắn bóp da thịt ngực mình mà đẩy lên cao trào. Cô nhẹ nhàng liếc mắt nhìn xuống thấy chiếc áo ngực của mình ra từ lúc nào, cô có phần e then mà ngượng nghịu nhắm chặt mắt lại. Nó ngậm lấy hạt đậu nhỏ trên bầu ngực ấy của Kim Dĩ, một tay giữ lấy hai cánh tay muốn vùng vẫy của cô, tay còn lại liên tục công kích phần ngực còn lại. Khi nhiệt tình cuồng lên, nó bắt đầu nhận thấy cơ thể mà nó đang ấp ôm nóng dần lên liền với người lên, hôn lấy cô ấy, đôi môi ấy thật hư hỏng khi thầm thì vào tai cô một điều gì nóng bỏng rồi thở nhẹ một hơi ấm làm cho cô Dĩ cảm nhận được dục vọng trong sâu thẳm tâm hồn mình đang sống dậy, nó mạnh liệt hơn bao giờ hết. Hai tay cô ấy đang ôm chặt lấy lưng của Mon. Nó di chuyển xuống sâu hơn. Tinh tế, nhẹ nhàng dùng miệng ngậm lấy chiếc quần nhỏ của cô lôi ra đầy gợi tình. Tâm hồn đóng băng của nó như tan chảy, sự trong ngần vô thức của tình yêu nơi ấy làm nó ngơ ngác nhìn ngắm bông hoa hồng. Điều này có phần làm cho Kim Dĩ ngại đỏ mặt lên. Cô khép định chân lại nhưng cơ thể lại chẳng nghe theo lí trí, đôi tay hư hỏng của cô đã ấn lấy khuôn mặt ngơ ngác kia lại gần hơn nơi ẩm ướt, có lẽ nó cũng giống như cô, chẳng thể thắng đc dục vọng sâu thẳm. Nhưng chẳng kịp bất ngờ hay ngại ngùng thì sự kích thích của khoái cảm đã đến ngay sau khi chiếc lưỡi nhỏ nhắn ấy của nó đang đưa đẩy đầy khiêu gợi qua lại phần đùi trong bên cạnh nơi ẩm ướt đó. Dường như cảm nhận được sự mong cầu của cô, nó chạm nhẹ chiếc lưỡi ấm nóng của mình lên bên ngoài đôi cánh nhỏ nhắn kia khiến cơ thể kia chẳng thể kiềm nổi mà run lên đầy nóng bỏng mà ưỡn ngực. Thật nhanh chóng, nó nhẹ nhàng tách đôi cánh ấy và từ từ tiến sâu vào trong hơn, có lẽ nhận biết đc thời cơ đã đủ, chiếc lưỡi ấy liên tục ma sát qua lại nơi đó đấy ấm nóng và ướt át, đôi bàn tay ấy vẫn đang vờn quanh tinh nghịch với hạt đậu hồng trên bầu ngực lấm tấm vài giọt mồ hôi căng mịn ấy. Càng lúc, nó càng tiến xa hơn, đẩy nhanh tốc độ hơn nữa. Nó hôn Tới lúc này, cơ thể của cô chẳng còn có thể nghe theo lí trí của một người giáo viên chân chính, Kim Dĩ dường như đã hoàn toàn bị mua chuộc bởi chiếc lưỡi linh hoạt bên dưới mà run lên từng cơn.
Giữ không gian ám muội với những cơn tình của dục vọng, Mon dường như đã biết mình nên làm gì tiếp theo. Ngay khi cơ thể ấy đã không thể kiềm chế hơn được nữa, nó dùng ánh mắt đầy khiêu gợi nhìn cô. Nhưng đáp trả lại nó lại hơn cả một ngọn lửa, một ánh mắt đầy mong đợi và một cái cắn môi đầy gợi tình của Kim Dĩ kiến lòng nó bồn trồn. Mon bắt đầu đưa tay xuống xoa nhẹ xuống nơi cửa ải đầy chất nhầy lênh láng ấy, ngón tay ấy còn ái ngại điều gì đó mà chưa tiến xa hơn. Nó đưa mắt liếc nhìn lên cô, tay còn lại nhẹ nhàng nắm lấy tay cô, nó dùng những nụ hôn nhẹ nhàng trao cho cô để lấn át đi cơn đau sắp tới. Ngón tay nó nhẹ nhàng từ từ, thật chậm rãi tiến vào sâu bên trong nơi nhỏ bé ấy làm cô phải nắm chặt lấy tay nó, nó từ từ đưa ngón tay vào sâu hơn nữa, chọc thủng lớp màng trắng quan trọng đó làm cô Dĩ kêu lên một tiếng "Aaaaaaa..."cơ thể bắt đầu tê cứng lại và run rẩy hơn, nhưng tất cả điều đó đều được xoá tan đi bằng một nụ hôn ngọt ngào của nó. Như để động viên tinh thần và xoa bóp đi nỗi đau ấy, nó ôm thật chặt cô lại, nhẹ nhàng từ tốn cất giọng hỏi "Cưng đau lắm sao? Em thương!". Cô Dĩ ngại ngùng nhưng vẫn vì muốn để nó yên tâm mà hôn nhẹ lên môi nó rồi nở một nụ cười nói " Từ nay em phải chịu trách nhiệm đấy!".
BẠN ĐANG ĐỌC
Cô giáo à, cô thật quá đáng!
Short StoryTình cảm giữa cô giáo và học trò. Thử thách mà họ vượt qua. Nhưng tổn thương mà Mon và Kim Dĩ phải chịu. Liệu họ có thành đôi?