21

291 45 4
                                    

Hải Khoan và Tư Truy liên tục túc trực bên cạnh Nhất Bác, bọn họ không biết tình trạng hiện giờ của Y ra sao? có còn mơ thấy ác mộng hay không? Bởi vì ngoài thần sắc nhợt nhạt Nhất Bác không có biểu hiện gì khác cả.

Hải Khoan lấy kính truyền âm để xin ý kiến của sư phụ Minh Triết, ông nói hiện tại ông đang ở Tây Bắc. Lúc này Hải Khoan mới nhớ ra ngày mai là ngày đến phiên sư Phụ Minh Triết đem tu vi truyền vào pháp bảo trấn giữ Cùng Kỳ, một hung thú ác nhất trong nhóm các hung thú thượng cổ. Mỗi lần như vậy ông đều phải vào mật thất bế quan tu luyện một khoảng thời gian.

Sư phụ Minh Triết nói tình trạng của Nhất Bác lúc này quá nguy hiểm, cả thể chất và tinh thần của Y đều rơi vào trạng thái suy yếu nên việc nhận biết phản ứng qua cơ thể là rất khó. Nếu không còn cách nào khác thì buộc lòng ông phải giải phong ấn trả phần nguyên thần đã bị tách ra cho Y, nhưng việc này còn phải thông qua ý kiến của Nam Thành Vương.

"Sư phụ, tính mạng của Bác Nhi hiện tại đang ngàn cân treo sợi tóc. Đồ nhi nghĩ cứu người quan trọng hơn, chắc chắn hai thượng thần cũng sẽ làm như vậy thôi"

Chưa kịp nghe lời khuyên của sư phụ, Hải Khoan đã giật mình bởi kết giới bị phá bỏ. Trong chớp mắt Tiêu Chiến đã xuất hiện ở giữa căn phòng, hắn vung tay một cái tạo ra vòng tiên chướng vô cùng kiên cố. Hải Khoan cảm thấy luồng tiên khí toả ra trên người Tiêu Chiến có chút kì lạ, chỉ mới có vài ngày không gặp nhưng linh lực của hắn thay đổi khá nhiều.

Hải Khoan nói với sư phụ Minh Triết là Tiêu Chiến đã quay trở lại, có lẽ hắn có cách để giúp Nhất Bác. Sư phụ Minh Triết yêu cầu Hải Khoan đưa kính truyền ầm cho Tiêu Chiến, ông căn dặn hắn phải hành sự hết sức thận trọng, người dùng đọc tâm thuật nếu không có ý chí vững vàng khi thâm nhập vào thức hải của đối phương sẽ rất dễ bị nhiễu loạn, thậm chí ngay cả bản thân cũng sẽ bị nhốt ở trong ảo cảnh đó mãi mãi. Trước khi rời đi sư phụ Minh Triết lặp đi lặp lại câu nói, nhắc nhở Tiêu Chiến chỉ được phép thức tỉnh Nhất Bác, không được làm xáo trộn ảo cảnh nếu không hậu quả sẽ khó mà lường được.

Tiêu Chiến ngồi trên giường của Nhất Bác, bắt đầu thực hiện ấn già (tư thế bắt tay ấn làm phép). Ảo ảnh mà Tiêu Chiến nhìn thấy là một nơi bốn bề đều là nước, bản thân hắn đang đứng trên một cái đảo nhỏ ở giữa biển. Ma khí tạo thành những lớp sương mù đen bay lởn vởn che khuất tầm nhìn làm hắn không thể xác định được phương hướng. Cho đến lúc Tiêu Chiến tập trung cao độ lắng nghe thì phát hiện có rất nhiều tiếng nói xì xào, còn có cả tiếng rên rỉ dường như đang rất đau đớn

"Ta... cầu xin các ngươi hãy giết chết ta đi, đừng giày vò ta, đừng cắn ta nữa, ta đau lắm... rất đau... ta... ta không thể chịu nổi"

Nhất Bác khó nhọc lên tiếng cầu xin những người xương đang chuyên chú gặm nhắm da thịt mình. Cơ thể của Y lúc này nhìn thảm hại biết bao, có những nơi còn bị bọn chúng ăn mòn lộ cả xương trắng muốt. Bọn chúng cứ hành hạ Y như vậy cho đến khi có một người phụ nữ nói bọn chúng dừng lại, lúc đó bọn chúng mới nhốn nháo tụt xuống khỏi cơ thể của Y rồi biến mất dạng. Ngay sau khi đám người xương biến mất, một con thuỷ quái hình thù kỳ dị từ dưới biển trồi lên, nó làm thuỷ triều dâng lên nhấn chìm cái đảo đó trong làn nước lạnh giá, vết thương bị nước biển mặn chát ngấm vào đau buốt tới tận xương tuỷ.

Thiên MệnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ