5

436 43 5
                                        

Tằm ngọc thích thú nhìn diện mạo mới của mình. Trước nay nó vẫn luôn ở trong hình dáng một tiểu tiên đồng đáng yêu, dù cố gắng tu luyện nhưng tu vi vẫn chưa đủ để thăng cấp, tiến hoá lên một tầng mới. Thật không ngờ chỉ chạm vào một chút máu có chứa nguồn linh lực thượng hạng mà nó đã thực hiện được ước muốn bao nhiêu lâu nay, không những vậy linh lực của nó còn tăng lên vài phần.

Đổi lại Ngọc Phiến và Vương Khang lại có thêm một nỗi phiền muộn. Bọn họ cảm thấy đứa con nhỏ của mình giống như một báu vật được sinh ra để thu hút sự chú ý của yêu quái. Nếu như Nhất Bác rơi vào tay bọn chúng, để bọn chúng uống máu ăn thịt có phải bọn chúng sẽ trở thành người đứng đầu tam giới hay không? Đứa trẻ này sinh ra là phúc hay là hoạ của nhân gian?

Khi đến Hạc Hiên, Vương Khang và Ngọc Phiến liên tục căn dặn Nhất Bác không được phép để bản thân bị thương, cũng không bao giờ được phép sử dụng máu của mình vào những việc giống như hôm nay. Bọn họ sợ rằng đến một ngày nào đó chính tay bọn họ phải giết chết đứa con nhỏ của mình để tránh cho nhân gian gặp đại hoạ. Tất nhiên là sau khi làm xong việc đó cả hai cũng sẽ tự kết liễu mạng sống của mình đi theo đoàn tụ với con trai.

Sợ Nhất Bác còn nhỏ không thể nhớ được chuyện này, Vương Khang đành nói cho Minh Triết nghe, nhờ ông chú ý và bảo vệ Nhất Bác. Minh Triết khuyên Vương Khang đi tìm sư phụ để xin giúp đỡ, biết đâu sư phụ lại có cách.

Tối hôm đó Thái Bạch Tinh Quân đã hạ phạm vì hai đệ tử thân tín cầu gặp. Sau khi nghe xong ngài chỉ lắc đầu rồi nói, "Thiên mệnh khó trái, nếu trái ắt sẽ có hoạ. Số mệnh của mỗi người khi sinh ra đều đã được sắp xếp, cứ an yên hoàn thành tốt nhiệm vụ là được, luân hồi chuyển kiếp sẽ được như ý nguyện"

Ngọc Phiến bàng hoàng khi nghe đến câu "Luân hồi chuyển kiếp", bà quá rõ hàm ý của câu nói này là gì. Bà làm sao có thể trơ mắt nhìn đứa con trai nhỏ bị người ta cướp đi sinh mạng mà vẫn bình thản được chứ. Nếu như không biết thì bà chỉ cảm thấy lo lắng trong lòng mà thôi, nhưng giờ đã biết vận mệnh của con trai mình là gì thì làm sao bà có thể để yên mọi việc được. Nếu như Nhất Bác sinh ra đã là tiên thai, vậy thì bà sẽ xem thử chân thân của Y là gì?

Ngọc Phiến tự mình kiểm tra và hoảng hốt khi biết được chân thân của Nhất Bác, đoán được phần nào về sứ mệnh của Y. Bà đau lòng gục khóc trong lòng Vương Khang, thì ra Thái Thượng Lão Quân bảo phu phụ hai người tới phương nam là có mục đích.

Sau khi đã nghĩ thông suốt, Ngọc Phiến nói Vương Khang với Minh Triết tách chân thân của Nhất Bác ra giấu đi, phong ấn khí tức của Y lại. Ngọc Phiến nói chỉ cần bà và Vương Khang chăm chỉ tu luyện để nâng tu vi, thay con trai nhỏ gánh vác trọng trách nặng nề này là được.

Nhất Bác bị cấm túc trong mật thất, ngoài Mão Mão ra thì không có ai được phép tiếp cận Y cả. Cho dù là vậy Nhất Bác vẫn rất vui, ngày ngày Y cùng Mão Mão chơi đùa, cùng nhau đọc đạo đức kinh. Mật thất bị giăng tiên chướng nên Mão Mão không thể dùng pháp thuật trốn ra được, đành ngày ngày ngồi học môn quy, ngồi thiền tĩnh tâm với chủ nhân.

Tiêu Chiến cùng với các sư đệ quay về Cao Lãng. Sư phụ Di Hoà thông báo với hắn là ông mới tiếp nhận thêm một nữ đệ tử và muốn Tiêu Chiến dạy bảo cho sư muội của mình. Cảnh Nghi hai mắt sáng rực nói với sư phụ Di Hoà

Thiên MệnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ