Hải Khoan cho các huynh đệ chia nhau ra đi tìm Nhất Bác, anh ta nói Tiêu Chiến hãy dẫn các huynh đệ của Cao Lãng tiếp tục làm nhiệm vụ truy bắt yêu quái, nhưng hắn lại nói nếu đã quyết định cùng nhau diệt trừ yêu quái thì không cần thiết phải vạch rõ việc của người, việc của ta, nếu có nhiều người cùng chia ra tìm sẽ nhanh hơn, không phải sao?
Hải Khoan chắp tay cảm tạ sự giúp đỡ của những môn sinh Cao Lãng, anh ta nói nếu sau này Cao Lãng có chuyện gì cần sự giúp đỡ thì cứ đến Hạc Hiên tìm gặp, dù có phải từ bỏ cả sinh mạng Hải Khoan nhất định sẽ dốc hết sức hoàn thành.
Mỗi người chia nhau một hướng hỏi thăm, riêng Đào Tử cứ bám lấy Tiêu Chiến như một cái đuôi, khi tới một sạp bán tranh vẽ, nhìn thấy người phụ nữ đang phác hoạ hình ảnh của một thiếu niên, Tiêu Chiến tò mò lên tiếng hỏi
"Xin lỗi bá mẫu, nhưng người trong bức hoạ chưa hoàn chỉnh này là ai vậy?"
Người phụ nữ trung niên với vẻ mặt hiền hoà mỉm cười nói với Tiêu Chiến, đây là một tiểu công tử bà đã gặp được vào buổi sáng sớm hôm nay, lúc nhìn thấy người bà cứ ngỡ là một tiểu tiên lạc xuống nhân gian, trên tay còn ôm một chú mèo nhỏ, thật không nghĩ tiểu công tử đó lại bị lạc đường. Nói đến đây người phụ nữ trung niên dùng tay che miệng bật cười.
"Tiểu công tử ấy quả thật dễ khiến người khác yêu mến, cậu ấy hỏi đường về Nam Thành nhưng hỏi mãi vẫn không thể nhớ được là cần phải đi về hướng nào. Ông nhà tôi vì thấy cậu ấy là một đứa trẻ ngoan lại hơi khờ khạo một chút, nên đã đồng ý dùng xe ngựa của nhà đưa cậu ấy tới Nam Thành"
Tiêu Chiến hỏi lại một cách chắc chắn, "Bá mẫu, người vừa nói là Nam Thành đúng không ạ?"
Người phụ nữ trung niên nói đúng vậy, tiểu công tử mà bà ấy gặp đã nói nhà của mình ở Nam Thành, vì phải đi học xa nhà nên muốn nhân cơ hội quay về thăm ba mẹ của mình, quả đúng là một người con có hiếu.
Tiêu Chiến quay về quán trọ, đợi nhóm người Hải Khoan quay về hắn mang những gì biết được từ người phụ nữ bán tranh vẽ kể lại. Tiêu Chiến hỏi Hải Khoan rốt cuộc thân phận của Nhất Bác là gì? Nhưng Hải Khoan đã né tránh, anh ta nói việc quan trọng lúc này là phải tìm được Nhất Bác trước, nếu để yêu quái kia tìm được Y thì sẽ rất nguy hiểm.
Đào Tử loạng choạng ngã vào lòng Tiêu Chiến, thấy cô ta như vậy thì mọi người lo lắng hỏi han cô ta có sao không? Đào Tử nói bỗng dưng cô ta cảm thấy có chút chóng mặt, có lẽ cần phải lên phòng nghỉ ngơi một lát. Tiêu Chiến gật đầu đồng ý, hắn nói Đào Tử là phận nữ nhi nên không cần thiết phải tham gia việc tìm kiếm người, còn căn dặn cô ta ăn uống đầy đủ và giữ gìn sức khoẻ thật tốt.
Tiêu Chiến để lại một vài huynh đệ ở quán trọ bảo vệ cho Đào Tử, còn lại thì theo Hải Khoan tiến về phương Nam tìm người. Khi bọn họ xuất phát được hơn một ngày thì Hải Khoan nhận được tin báo Hạc Hiên bị yêu quái xâm nhập quấy rầy, có một vài môn sinh đã phải chết thảm dưới tay yêu quái nhưng lại không thể phát giác được đó là yêu quái gì? Hải Khoan rơi vào tình trạng tiến thoái lưỡng nan, sư phụ Minh Triết vừa mới dùng một lượng lớn tu vi truyền vào pháp bảo trấn giữ ác thú thượng cổ, thời khắc bế quan này không ai được phép quấy rầy người, thế nhưng còn an nguy của Nhất Bác thì sao?

BẠN ĐANG ĐỌC
Thiên Mệnh
FanfictionMình viết về Chiến Bác, viết về chiến sơn vi vương nên nếu bạn nào không thích có thể bỏ qua nhé. Đừng vào nói này nọ rồi cố tình cm những cái không liên quan là mình xin phép chặn nhé. Mình rất thoải mái, dù là BJ hay fan thuyền khác vào đọc rồi th...