"Bà nội, con xin bà nghĩ cách xin cho anh cả được về sớm đi ạ. Hôm qua cùng anh cả video call, con thấy anh ấy nhìn rất ốm còn đen nữa, nhìn rất tội nghiệp, coi như con cầu xin bà để anh cả về nhà đi ạ."Nhạc Văn Hi ngồi bên cạnh khẽ lay cánh tay của Nhạc Lâm Hoa, khuôn mặt nức nở đáng thương mà cầu xin.
"Bà không phải không quan tâm, chỉ là sự tình ở công ty bà cũng không rõ ràng nên không tiện nói vào. Hơn nữa anh cả của con là tình nguyện đi chứ đâu ai ép, nó muốn tự rèn luyện bản thân, để được cha của các con coi trọng mà."
"Thật ra con không phải sợ ảnh vất vả, con biết anh cả có thể chịu được cực khổ, chủ yếu nơi đó khá phức tạp, không an toàn. Tập đoàn Phương Thiên nhà ta ở nhiều quốc gia đều có công ty, vì cớ gì một hai lại đưa anh cả đến đó rèn luyện chứ, con mỗi ngày đều lo lắng đến ăn uống không ngon, chỉ sợ anh cả xảy ra chuyện gì. Bà nội con xin bà hãy khuyên cha một câu đi ạ, nói bà nhớ anh cả hãy cho anh cả trở về, con tin chắc cha sẽ nghe lời của bà mà."
Nhạc Văn Hi trong khoảng thời gian này vẫn luôn cầu xin Nhạc Lâm Hoa cho Diêm Khải Tuấn trở về, vì y nhìn ra được tinh thần và trạng thái sức khoẻ của Phương Lê không thích hợp, nhưng vậy mà Phương Lê vẫn đứng hạng 1 kì thi học kì, làm y vô cùng sinh khí, nhưng y lại thấy đây là cơ hội có một không hai, y nhất định phải nắm chắc lấy cơ hội này.
Y nghĩ đến nát óc cũng chỉ nghĩ ra được người đáng tin cậy và có năng lực nhất chính là anh cả Diêm Khải Tuấn mà thôi, y muốn anh cả trở về nghĩ cách và giúp y nắm lấy cơ hội mà xoay người đạp Phương Lê dưới chân.
Nhạc Lâm Hoa kì thật cũng lo lắng cho Diêm Khải Tuấn, rồi Nhạc Văn Hi cũng năn nỉ ngày này qua ngày nọ nên bà cũng đáp ứng y sẽ nói chuyện với Diêm Mặc Nghiêu.
Nhạc Văn Hi vừa nghe bà đáp ứng liền thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy cao hứng vô cùng, nhưng vui vẻ chưa được mấy ngày thì đã thấy Diêm Mặc Nghiêu đưa Phương Lê về Diêm gia.
Nhạc Lâm Hoa nhìn Diêm Mặc Nghiêu về còn đưa theo Phương Lê, thì có chút bất ngờ. Vì đã qua một khoảng thời gian dài từ lúc bà tác hợp cho cả hai thì không thấy cả hai có động tĩnh gì cả, rồi thái độ của Diêm Mặc Nghiêu rất kiên quyết không đồng ý với sự sắp đặt của bà và Phương Lê và cậu cũng tìm cớ từ chối khi bà mời đến nhà chơi. Bà cứ nghĩ cả hai đều không muốn nên cũng không hi vọng gì nữa. Vậy mà hôm nay Diêm Mặc Nghiêu lại đưa Phương Lê về.
Sau khi Phương Lê hỏi thăm sức khoẻ của Nhạc Lâm Hoa xong, thì bà liền gọi Diêm Mặc Nghiêu vào thư phòng để nói chuyện.
Còn ở ngoài phòng khách, Nhạc Văn Hi căm tức nhìn Phương Lê như nhìn kẻ thù, hạ giọng mà nghiến răng.
"Mày lại muốn gì nữa đây hả?"
"Tao muốn gì thì liên quan gì đến mày. Nơi này là Diêm gia, chủ nhà đưa tao đến đây, mày là cái thá gì mà lên tiếng!!!"
Phương Lê cố tình nghênh mặt khiêu khích Nhạc Văn Hi. Y nghe xong hai tay liền bấu chặt tay cầm sofa, sau đó đứng dậy hướng Phương Lê nói.
"Mày theo tao ra đình viện, tao có chuyện muốn nói với mày."
Phương Lê cũng chỉ cười lạnh một cái, sau đó đứng dậy bước theo ra bên ngoài. Đến đình viện trống trải, Nhạc Văn Hi nhìn quanh thấy không có ai, sau đó mới nói.
BẠN ĐANG ĐỌC
HÀO MÔN TIỂU CHA KẾ (HOÀN)
RomanceNẾU BẠN LÀ NGƯỜI NGHIÊM TÚC, KHÔNG THÍCH VĂN CÓ TEENCODE VÀ CHỬI TỤC XIN ĐỪNG VÀO ĐỌC VÀ CM DROP TRUYỆN. THANKS. Tác giả: Tiểu Quất Tử Edit: Thitkhocaichua Beta: Phượng Chiếu Ngọc. https://decudammyhay.com/2022/06/30/hao-mon-tieu-cha-ke-tieu-quat-tu...