CHƯƠNG 22: CÙNG NHAU

27 2 0
                                    

Những ngày sau đó, Bối Tiểu Nhạc vẫn lên lớp học như bình thường. Có sự giúp đỡ của Vân Hi cho nên không có vấn đề nào xảy ra.

Thỉnh thoảng cô có gặp Trần Quân, bởi vì chung nhóm hoạt động và chung khoa nên không tránh được, nhưng mỗi lần gặp mặt Bối Tiểu Nhạc trực tiếp làm lơ hoặc chỉ trả lời mấy câu có lệ. Cô không có ý định kéo dài cuộc trò chuyện.

Trần Quân nhắn tin cho cô nói muốn gặp để nói lời xin lỗi. Bối Tiểu Nhạc liền từ chối. Chuyện này cô cũng nói cho Lạc Yên.

Lạc Yên ban đầu cảm thấy vô cùng tội lỗi cho nên giúp đỡ Bối Tiểu Nhạc rất nhiệt tình.

Mỗi buổi sáng đều dậy sớm mang đồ ăn lên cho cô, sau sẽ vứt rác hộ luôn. Bối Tiểu Nhạc giống như được chăm sóc từ chân tới tóc không phải động chạm cái gì cả.

Bối Tiểu Nhạc đương nhiên rất tranh thủ cơ hội tận hưởng một cuộc sống được hầu hạ như vậy. Mà Lạc Yên cũng rất vui vẻ giúp cô.

Trong thời gian này, Lạc Yên cũng không hề nhắc tới cái tên Trần Quân. Chỉ trừ những chuyện mà Bối Tiểu Nhạc nói cho cô nàng biết thì còn lại giống như cái tên này chưa từng xuất hiện trong đời Lạc Yên.

Lạc Yên nghĩ, làm sao để một người như vậy làm xáo trộn cuộc sống của mình. Vì chuyện một thanh niên lừa dối mình, lại đi trút giận lên bạn bè thân thiết của mình. Cô nàng không muốn nhắc tới, càng không muốn nghĩ tới.

Cuộc đời còn dài như vậy, thế giới còn nhiều người khác giới như vậy. Lạc Yên chắc chắn sẽ thích một người khác tốt hơn.

Thay vì đem lòng nhung nhớ một người lừa dối mình, dành thời gian đó yêu thương bản thân. Xây dựng mối quan hệ tốt đẹp với mọi người xung quanh mới là điều tốt nhất.

Vài ngày sau, Lạc Yên vẫn nhận được lời xin lỗi từ Trần Quân. Cô nàng không trả lời trực tiếp cho số điện thoại cùng tài khoản mạng xã hội của hắn vào danh sách chặn.

Lời xin lỗi bây giờ còn quan trọng nữa đâu, khi mọi chuyện đã như vậy. Vết thương lòng vẫn mãi nằm ở đó. Một lời xin lỗi, hai lời xin lỗi có xoa dịu được không? Tổn thương ấy có lành lại không?

Không lành lại được. Cho nên lời xin lỗi lúc này giống như có như không. Nó chẳng giải quyết được vấn đề gì cả.

Bởi vì chân Bối Tiểu Nhạc bị bó bột nên công việc ở quán cà phê coi như vẫn là nghỉ. Cô dự định không làm ở đấy nữa. Sau khi lành, Bối Tiểu Nhạc sẽ đi tìm việc theo chuyên ngành của mình.

Gần đây, Vân Hi đi làm ở chổ công ty của người yêu. Vừa thử việc vừa hẹn hò cho nên dần dần chằng thấy bóng dáng cô nàng đâu.

Bối Tiểu Nhạc cùng Lạc Yên nằm ở trong phòng, chỉ chờ đến tối Vân Hi về liền đâm chọt mấy câu.

"Ây dô! Tình cảm mặn nồng quá sắp quên mất hai người bạn này rồi."

Vân Hi lúc bình thường sẽ hung dữ nhảy vào đánh cho mỗi người một cái rõ đau. Nhưng hình như, yêu vào Vân Hi có vẻ hiền hơn, từ lúc nào trở nên hiền dịu, ngọt ngào lại còn điềm tĩnh. Mang y hệt dáng vẻ của Ngô Thành Phong. Thật sự nhìn không nổi.

ĐẸP NHẤT LÀ KHI CÓ EM [ Hoàn ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ