Chương 9 : Du thuyền (2)

3.9K 289 38
                                    


" Giờ phút này mày còn lên giọng với tao được sao Taehyung? " ông ta ngã người dựa vào ghế, vẫy tay ra lệnh cho những ông già kia ra ngoài, rồi cười lớn như kẻ điên " Hahahaha, tao đã cảnh cáo mày rồi, là do mày không lượng sức, tao mới là chúa tể muôn loài, tao là sư tử già đây Kim Taehyung VÀ.. Tao mới chính là người được hưởng toàn bộ chuỗi Penthouse. MÀY HIỂU CHƯA ?"

Ông ta quát vào mặt hắn. Hắn và Hanbin đứng trước chục mũi súng, Hanbin cứ nhìn bọn chúng rồi nhìn ông ta. Còn hắn chỉ đổi sắc thái, nhìn chiếc nhẫn trên tay rồi xoay xoay nó, những lời vừa rồi lọt vào tai hắn một cách bất đắc dĩ thôi.

" Sư tử già...những lúc như thế này tôi lại thấy rất giống. Chỉ giỏi khi có bầy đàn, còn khi một mình thì.... " hắn ngưng lại nhìn lên ông ta.

" Ý mày là sao? " Lee Jangsik rút súng ngắm vào đầu Kim Taehyung.

Kim Taehyung từ từ nhìn thẳng vào mũi súng của ông và  nhìn vào mắt ông ta, ánh mắt của hắn còn đáng sợ hơn cả những viên đạn đang sẵn sàng trong hộp súng, nếu những lúc như thế này thì đừng nên nhìn vào mắt Kim Taehyung vì có thể ngòi súng cũng sẽ tự chỉa về người cầm. Kim Taehyung dang tay ra chậm rãi nhả từng chữ.

" Con Cáo này không sợ thợ săn, thưa ông! " rồi để lại đường cong trên môi.

Mũi súng chỉa vào đầu Lee Jangsik, không phải do thuật siêu nhiên nào mà súng ông ta tự chỉa vào đầu mình mà chính là súng của HaJin !

" CON ĐIÊN, MÀY CÓ BIẾT MÀY ĐANG LÀM GÌ KHÔNG, CON NGU NÀY " Lee Jangsik quát lên nhưng có vẻ như chẳng có chút quyền lực.

" Im đi ông già. Biến tôi thành kẻ chẳng khác con đĩ. Nghĩ tôi sẽ tha cho ông sao? "

Sau đó người của Kim Taehyung cũng đi vào tóm gọn thuộc hạ của ông ta, mẹ hắn được đưa ra ngoài rồi, mãi nhìn theo sự an toàn của bà mà lơ là, Lee Jangsik bắn vào Taehyung nhưng được Hanbin đỡ lấy, vội đỡ Hanbin nên đã để ông ta đánh HaJin mà tháo chạy. Giao Hanbin lại cho người khác yên tâm rồi Kim Taehyung cũng vội chạy theo ông ta.

___Bên ngoài__

Jungkook không biết vì điều gì mà mãi vẫn cứ lê chân chầm chậm như vừa đi vừa suy nghĩ, vừa đi khỏi tầng hầm Jungkook đã thấy Jimin bên ngoài, chắc đi tìm cậu rồi.

" Tiền bối " Jungkook kêu lên Jimin liền chạy lại.

" Em đã đi đâu vậy, vẫn còn phần dẫn trực tiếp phỏng vấn các khách mời của họp báo mà "

" à chết em quên mất, vậy kết nối với Weekend đi, đưa máy cho em, ở đây cũng đẹp hay là mình quay từ đây lên trên luôn đi, còn phần dẫn của anh nữa " Jungkook cứ vừa nói vừa lấy máy làm tất cả mọi thứ, đặt máy lên vai, Jimin cũng đã vào vị trí sẵn sàng chỉ còn kết nối với đài ..cho đến khi ...

*Đoàng

Jungkook bất giác quay nhìn xuống tầng hầm, rõ ràng là tiếng đó phát ra từ chỗ kia, cậu không biết. Những thứ tiếng lớn đột ngột này khiến Jimin giật mình nhắm chặt mắt, bỗng có bóng người ôm đầu Jimin vào hỗm vai của anh ta, trấn an. Và đó cũng là hình ảnh của mọi người bây giờ, chỉ có Jungkook vẫn cầm máy nhìn xuống chỗ kia. Vì ở giữa biển nên mọi người đều trốn thôi ồn ào cả lên, vừa hay đài cũng kết nối với máy quay của Jungkook nhưng chẳng thể nói được gì. Giờ cậu nhìn về hướng đó và còn thấy hắn đuổi theo cái tên đang tiến đến đây, hắn nả súng loạn xạ, ai trúng thì chết, bây giờ ai còn có thể quan tâm mà giúp người khác được chứ.

 CÁO GIÀ Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ