Chương 30: Cáo già lưu manh (1)

3.2K 201 22
                                    


Sau khi trở về thay đồ, Hanbin chở Kim Taehyung nhanh chóng đi tới sòng bạc đó. Theo sau còn có thêm bốn chiếc xe.

" Anh Kim. Chúng ta đến đòi người luôn sao? "

" Đòi người? " Kim Taehyung nhìn Hanbin " Lấy tư cách gì để đòi? Nó bắt Jungkook là có lí do, đến làm loạn thì chính là muốn chết rồi. Còn nữa, nếu để nó biết Jeon Jungkook là người của anh thì em ấy vừa không được cứu vừa không được sống yên ổn."

" Anh tính làm sao. Nếu thỏa thuận với tên đó cũng không được. Tên đó với anh tuy đều là thành viên của mafia nhưng trước giờ tên đó đều bằng mặt không bằng lòng với anh, huống gì sòng bạc của nó lớn như vậy rồi, cũng càng ngày càng xem thường anh. "

Kim Taehyung nhìn ra phía trước.

" Anh đây cũng không muốn thỏa thuận với kẻ đi lên cao bằng những cách không sạch sẽ."

Hắn mở hộp xe ra đưa tay lấy điếu thuốc vừa ngậm vào miệng.

" Anh Kim, bác sĩ nói không được dùng thuốc hay rượu bia cafe đâu đó."

Kim Taehyung ngưng lại...bỏ điếu thuốc đi không phải vì Hanbin hay bác sĩ dặn dò mà là vì... Nhớ lúc ở Hawaii, Jungkook mang tin đến chỗ hắn, thấy hắn hút thuốc đã không muốn ở lại còn nói không chịu được mùi thuốc... Đúng rồi, hắn đã bỏ thuốc từ lúc đó thật mà. Bản thân khó chịu không biết trút đi đâu, nhớ lại Kim Taehyung dù một chút cũng không muốn dùng mấy thứ Jungkook không thích.

_Chỗ Jungkook _

Ba người đứng trước mặt Jin và Jungkook. Cả hai đã được cởi trói nhưng mặt Jungkook sưng lên, khóe môi chảy máu, Jin cũng không khá hơn bao nhiêu, xem ra là đã bị tụi người này đánh rồi. Một tên ngồi xuống.

" Hai thằng mày vẫn không nói sao? Còn một thằng nữa, nó đang ở đâu? " tên này quát nạt, kéo áo Jungkook kéo sát vào người gã.

Jeon Jungkook dù sợ đến rưng rưng nước mắt cũng không tỏ ra khiếp sợ gã kia, còn Jin thì rất sợ cũng sợ Jungkook bị giết chết nhưng lại không thể làm gì. Jeon Jungkook nhìn thẳng vào mắt gã.

" Chuyện này chỉ có tôi biết, anh ta và người kia đều không biết. "

Tiếng anh Jin cũng không giỏi nên họ nói gì anh cũng khó nghe được. Gã kia nhìn Jungkook cười gian xảo.

" Hay. Mày tự muốn chịu trách nhiệm sao? Nhưng mà tụi nó đi chung với mày, tụi nó lẽ nào lại không biết? "

" Bọn người xấu xa các người, có tật giật mình. Lời tôi nói các người không tin cũng đúng thôi. "

Gương mặt của gã lúc nãy còn tức giận bây giờ thì hạ quả xuống một chút rồi.

" Thằng ranh này, cái nết đanh đá của mày đúng là đĩ thật. Tao rất thích."

Gã ta đưa miệng xuống hôn cổ cậu còn chưa kịp thì Jungkook đập đầu mình vào đầu gã, gã ta đau tới ôm đầu rồi nhào tới bóp cổ cậu dí vào tường, ý muốn cưỡng bức cậu. Chưa kịp hành động gì thì bên ngoài tên thuộc hạ chạy vào nói chuyện với gã. Gã ta buông cậu ra rồi đi ra ngoài. Jeon Jungkook vừa sợ vừa rung, Jin vội vàng ôm cậu an ủi.

 CÁO GIÀ Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ