Sáng hôm sau, cứ như thói quen mà Jimin dậy rất sớm anh bước xuống giường định sẽ kéo rèm đón nắng, nhưng nhìn qua chiếc giường bên cạnh, cảnh trước mắt thật sự thú vị, Jimin lấy điện thoại chụp lại vài tấm rồi bước vào nhà vệ sinh, sau đó thì xuống sân bệnh viện đón nắng, không nở mở rèm phiền 2 con người đang say giấc. Hình ảnh vui mắt Jimin chụp lại cũng chỉ là cảnh Jungkook nằm trên tay Taehyung mà ngủ, bằng cách vi diệu nào đó mà từ 2 người 2 giường tối qua, sáng nay lại 2 người 1 giường.Jeon Jungkook thức dậy, mở mắt ra đã chẳng thấy ai trong phòng, loay hoay vệ sinh cá nhân rồi cậu cũng nhanh chóng đi xin xuất viện, thật sự không nghiêm trọng đến mức này. Còn có chuyện rất gấp muốn làm nên Jungkook đã đi ngay chẳng cần nói với Jimin, cậu sẽ nhắn tin với Jimin sau.
_____Jungkook trở về tòa soạn với sự hoan nghênh của mọi người, ai cũng biết cậu vất vả rồi. Vì cũng là nhỏ tuổi nhất nên được mọi đặc biệt quan tâm, cậu chẳng được chạy theo tin tức mới mà chỉ ở lại tòa soạn viết bài, hơi chán nhưng có việc mà đã ổn rồi.
" Jungkook, em khỏe hẳn chưa đó. "
Nhận được câu hỏi Jungkook cũng thuận miệng trả lời chẳng quan tâm đến đó là ai, tập trung tuyệt đối vào máy tính.
" Khỏe rồi ạ "
" Làm việc này chắc em không thích đâu nhỉ. "
Jungkook nhìn lên người đằng trước, thì chính là không thích đó. Thế mà chủ tòa soạn _Kim NamJoon còn phân cậu làm mấy chuyện này.
" Sếp, anh phân em làm nên phải làm."
" Em mà chạy nữa thì đầu anh sẽ để xuống đất đấy. "
" Em biết " Jungkook tiếp tục đánh máy " Nhưng chuyện mọi người đẩy em vào chính giữa thì em còn để tâm lắm đấy. "
" Không phải đẩy em vào mà em chính là trung tâm. "
" Xung quanh ai cũng quen biết nhau, em lại chẳng có chút nghi ngờ nào với anh SeokJin, càng tin anh sẽ giúp em tìm hiểu mọi chuyện. Mấy người họ Kim thật sự nguy hiểm mà. "
" Anh chỉ có thể giúp em tìm được Kim Taehyung thôi. Mọi chuyện sáng tỏ hay không thì chắc nhờ bản lĩnh của em rồi. "
NamJoon vỗ vào vai Jungkook rồi bỏ đi. Cậu nhìn sang vai của mình trong đầu cũng hiện ra vài suy nghĩ đúng đắn về bản thân, cậu thì làm gì có bản lĩnh, chút chuyện bị hắn ức hiếp còn không làm gì được. Nếu biết mọi chuyện sớm hơn đã không bị hắn hù dọa mà ra nông nỗi như hôm trước, dấu ấn khó quên mà Kim Taehyung đã tặng cho Jeon Jungkook ai sẽ hiểu được?
" Jungkook à, cậu có bưu kiện này. "
Cậu bừng tỉnh giữa những suy nghĩ.
" à dạ, em cảm ơn trưởng phòng. "
Chẳng nhớ rõ bao lâu rồi cậu chưa đụng vào bao thư bưu kiện, kể từ ngày anh mất. Bất ngờ nhận được thứ lạ lẫm này, cậu cũng lo lắng trong lòng, từ từ mở ra một tờ giấy bên trong, trong đầu còn hoang mang khi đọc những dòng chữ, đọc xong rồi lại ngầm hiểu ra gì đó, Jungkook giật mình khỏi suy nghĩ bởi tiếng chuông điện thoại.