Kim NamJoon và Kim SeokJin lại nhìn nhau nói gì đó, rồi cười. Trong mắt của tất cả mọi người đều để ý hành động của họ. Họ vừa quay người đi đến thang máy thì cửa thang máy mở ra, gương mặt yểu xìu của Jeon Jungkook hiện ra, chẳng để tâm đến điều gì cậu bước ra, NamJoon cũng mãi nói chuyện vs SeokJin mà chẳng để ý, cứ thế họ lướt qua nhau. Cho đến khi cửa thang máy đóng lại, SeokJin mới ngờ ngợ ra bóng lưng đó.Jeon Jungkook bước vào cuối chào mọi người rồi tiến vào bàn. 4 con người nhìn thấy cảnh vừa rồi cũng trố mắt nhìn nhau, Junki ra hiệu cho họ tập trung làm việc. Jeon Jungkook ngồi vào ghế, cả người mỏi mệt, nhưng bây giờ phải cố làm việc. Hôm nay, xong việc cậu muốn về nhà ăn cơm với bố mẹ.
__" Jungkook à, về chưa? Đã 9h rồi đấy. " B.I vỗ vai cậu nở nụ cười với cậu.
" À dạ. Xong rồi đây ạ!"
" Chuyện hôm qua xảy ra chắc em mệt lắm, sao không nghỉ vài hôm đi."
" Không sao ạ. Em khỏe mà " Jungkook tắt máy nhìn B.I nở nụ cười.
" Để anh đưa em về .Không được từ chối vì giờ này chẳng còn chuyến xe bus nào về tới nhà em đâu."
Trên chiếc moto phân khối lớn, cả 2 đều im lặng, Jungkook muốn buông thả tâm hồn với không gian, nhìn bầu trời về đêm mênh mông rộng lớn mà lòng Jeon Jungkook quên tất cả. Chiếc xe hãm phanh trước Jeon Gia, điều không thể ngờ là bây giờ nó chỉ còn là một ngôi gia hoang tàn, không một ánh đèn.... Jungkook chạy vào cánh cổng cảm giác như rơi vào vực thẳm. Chết lặng với cảnh trước mắt.
" Chuyện gì xảy ra thế này, mọi người đâu cả rồi. Mở cửa... "
Chẳng có lấy một tiếng đáp trả, cậu suy sụp ngồi bệt xuống nền đất lạnh.
" Jungkook à, anh nghe nói chuyện vừa rồi có liên quan đến Jeon Gia, nhưng anh không ngờ lại nghiêm trọng thế này. Anh nghĩ chắc ba mẹ em đã đến một nơi nào đó sống ẩn thôi. " B.I ngồi xuống bên Jeon Jungkook cố an ủi " Ngày mai, anh sẽ cùng em đi tìm họ. Ngoan nào, nín đi. "
B.I lau nước mắt cho cậu, ôm Jeon Jungkook đáng thương trước mặt vào lòng, Jungkook đưa tay lên vai B.I như rằng chỉ có người này mới làm cậu thấy tin tưởng. Những hình ảnh này đều đã được thu vào ánh mắt bên phía chiếc hộp đen đằng xa. Hắn nhắc điện thoại đưa lên tai.
Điện thoại reo lên, B.I từ từ lấy điện thoại ra xem, cuộc gọi đến với cái tên Jimin.
___Lát sau trong bệnh viện __" Trễ như thế cậu muốn tôi đói chết sao? " _Giọng Jimin la lên ngay khi B.I bước vào.
" Có ăn là may rồi đừng có mà lớn tiếng. Không hiểu là bị gì mà ở đây chưa về. Jungkook rơi xuống nước thì lại không được chăm sóc, còn phải đi làm. Sao cậu yếu đuối thế hả Jimin? "
" Jungkook " mặc kệ B.I lầm bầm linh tinh, Jimin đi xuống dẫn Jungkook đến ngồi lên giường, bây giờ còn không biết ai là bệnh nhân nữa.
" Tôi tính đưa em ấy về nhà tôi ngủ tạm, thì cậu gọi. Chuyện đó liên quan Jeon Gia bây giờ đến nhà cũng không thể ở nữa. " B .I đi đến ngồi xuống ghế sofa.