Jennie theo địa chỉ trên tờ giấy đi đến, trước mặt nàng là một ngôi nhà thiết kế nhỏ gọn, có tầng trên nhưng tiện nghi, lại có một khoảng sân vườn. Nàng đi vào trong cổng rào, rồi lại thấy cánh cửa nhà không đóng, nàng bước chậm rãi vào và quan sát xung quanh.
-"Có ai ở đây không ạ?"
Jennie đi được vài bước thì lại nghe thấy tiếng nói khuất sau vách tường.
-"Bây giờ cứ cho bệnh nhân đi chậm rãi được rồi."
-"Vâng." Một giọng nữ vang lên.
-"Không cần nhanh quá cũng không chậm quá, vì cơ thể bệnh nhân mất máu nhiều còn yếu. Nếu như thường xuyên đi lại dễ khiến miệng vết thương vỡ ra chảy máu."
-"Vâng, bác sĩ."
Joy cùnh người bác sĩ nam bước xuống cầu thang đã thấy Jennie đứng ngay đó nhìn hai người. Joy bất ngờ hỏi:
-"Jennie?"
Nàng vừa nhìn thấy Joy xong, đã hiểu được sự việc, ngôi nhà mang ý nghĩa như thế nào. Jennie không đáp Joy, gấp rút đi lên cầu thang. Joy và bác sĩ cũng nép sang một bên, Joy đã biết việc dì Kim nhờ Jennie đến đây, nhưng lại không nghĩ nàng đến sớm như vậy.
Jennie bước lên từng bước lên tầng, quay sang bên trái thấy một cánh cửa, nàng đưa tay mở ra. Bên trong là một căn phòng có hai tủ sách hai bên, như là một lối đi, Jennie lần theo đi lại thấy một cách cửa nữa. Nàng đi trước phòng đi đến, để tay lên nắm cửa nhẹ nhàng đẩy vào.
Trước mặt nàng nàng là Jisoo đang nằm trên giường, thân thể gầy đi hơn nhiều phần, mặt thì thương tích. Jennie hít thở sâu vào từng hơi, đi đến gần, Jisoo đang nhắm nghiền đôi mắt lại. Nàng mỉm cười, nhưng mắt lại long lanh ngấn lệ. Nàng đã rất vui mừng khi thấy cô vẫn còn xuất hiện trước mặt nàng như thế này. Jennie đứng sát bên Jisoo, nhẹ nhàng mà cúi người xuống, đặt tay lên gương mặt của cô vuốt ve từng đường nét.
Bất chợt Jisoo cau mày lại, đôi mắt đang nhắm từ từ mở ra, cố nhận thức mọi thứ xung quanh mình. Cô cảm giác được có một bàn tay chạm lên mặt mình, xúc giác truyền đến mãnh liệt. Cô ngước sang hướng của bàn tay khi nãy thì liền thấy nàng, Jisoo vẫn không chưa tin được Jennie đã ở gần kề cô.
-"Soo!" Nước mắt trên gương mặt lại rơi xuống.
-"Nini." Giọng của cô đã khàn đi vài phần, mắt cũng đã đỏ lên nhìn nàng.
-"Chị đau lắm không?" Thật khó để kìm lại cảm xúc khi thấy Jisoo như vậy.
Jisoo nhìn nàng giây lát, lắc nhẹ đầu phủ định, nước mắt chảy dọc xuống gối.
-"Không. Chị không đau."
Nàng nghe cô nói lên lại xót xa hơn nữa, bật khóc lên. Jisoo thấy nàng quá kích động vì lo lắng, cô chầm chậm đưa tay của mình lên, nhẹ nhàng sờ đến mặt của nàng. Jennie thấy tay của cô đưa đến, nàng cũng đưa tay lên đặt lên tay cô kéo đến gần mặt mình hơn, để hơi ấm từ tay Jisoo truyền đến mặt nàng.
-"Em rất vui vì chị không xảy ra chuyện gì."
Vừa dứt câu, Jisoo đã vòng tay qua sau lưng nàng, kéo Jennie xuống thân thể của mình mà ôm chặt lấy. Dù là bất ngờ bị ôm nhưng dựa người vào vai của Jisoo, nàng cảm nhận được sự ấm áp. Jennie mỉm cười hạnh phúc mà để cho Jisoo ôm chặt lấy mình. Jisoo cũng cảm thấy thật thoải mái và hạnh phúc khi được ôm nàng như vậy, cho dù là chốc lát.
BẠN ĐANG ĐỌC
[JENSOO] TRÁI TIM SẮT ĐÁ [BH]
FanficSự hận thù của Kim Jisoo luôn hằn trong tim, liệu Jennie có đủ sức để ngăn lại trái tim mang đầy hận thù đó lại? Tự hỏi lòng lương thiện của nàng có đánh đổ được những tổn thương trong quá khứ của cô, quá khứ đó như một bức tường thành chắn được hìn...