-"Tôi thấy ba em ở ngoài ngõ nên đưa chú về." Jisoo nhìn Jennie nói.
Lúc nãy khi cô đậu xe trước đầu ngõ nhà Jennie thì ông Kim đang đi một mình ở đó. Cô mở cửa xe ra xem thì biết ông bị lạc nên đưa ông về.
-"Tôi xin lỗi nhé. Chú bị bệnh Alzheimer à?"
-"Phải."
-"Vậy phiền em chăn sóc cho chú cẩn thận một chút. Vừa lúc nãy tôi gặp chú, chú đi đến tận cuối ngõ luôn đấy."
Jennie nghe vậy quay sang ôm ba mình rồi nói:
-"Appa, con có lỗi khi không chăm sóc appa cẩn thận. Con xin lỗi. Lần sau con sẽ cẩn thận hơn."
Jisoo đứng nhìn Jennie với đôi mắt ngấn nước thì trong lòng luôn có cảm giác muốn an ủi và bảo vệ người này. Không muốn nước mắt người này rơi.
Ông Kim rời khỏi cái ôm quay nhìn Jisoo:
-"Cảm ơn con."
-"Dạ không có gì."
-"Tôi cảm ơn chị nhiều vì đã giúp appa tôi. Tôi thật lòng cảm ơn." Jennie nói với Jisoo
Jisoo nghe Jennie cảm ơn thì hơi ngại nên vờ như nhìn xung quang sau đó lại nhìn Jennie mỉm cười rồi gật đầu.
Jennie lúc này mới nhận ra hôm nay Jisoo có gì đó khác. Ít đáng ghét như mấy hôm trước. Còn thay đổi cách xưng hô. Nụ cười của Jisoo hôm nay sao nàng thấy nó dễ nhìn quá.
-"Chị đói không?"
...
Jennie đang dẫn Jisoo ra phía con đường dẫn tới nhà nhỏ. Jisoo đi theo thì quan sát đủ thứ. Theo cô thì con đường này cũng không thay đổi nhiều lắm chỉ là người bạn thơ ấu của cô giờ đã lớn và xinh đẹp hơn rồi.
-"Em định đưa tôi đi đâu vậy?"
-"Muộn rồi. Nếu chị ở lại đâu ai nhìn thấy sẽ không hay. Nên tôi định đưa chị đến đợi ở nhà nhỏ trước. Chị đi thẳng, rẽ phải sẽ thấy một ngôi nhà nhỏ màu trắng ở bên phải. Rồi tôi sẽ mang bánh đến cho."
-"Ừm."
Jisoo nhìn theo bóng lưng của Jennie một lát rồi tự mình đi đến căn nhà nhỏ. Cô bước đến trước căn nhà. Nó vẫn không thay đổi. Bước lên thềm nhà vặn cửa để bước vào. Nơi chứa rất nhiều mảnh ký ức của cô. Có vui, có buồn và có đau thương nhưng tất cả là đều của quá khứ. Cô nghĩ mình phải nhanh chóng quên nó và không nghĩ đến nữa.
Jennie lúc này đã đem đồ ăn đến. Nàng đứng ở sau nhìn Jisoo đang quay lưng lại với mình. Nàng thấy Jisoo từ nãy đến giờ cứ đứng chôn chân ở để đó mà nhìn căn nhà. Nàng bước lại gần hơn lên tiếng hỏi:
-"Ngôi nhà này cũ kỹ và tồi tàn hơn rồi phải không?"
Jisoo lúc này mới biết rằng Jennie ở sau mình. Cô lấy lại bình tĩnh chầm chậm quay lại trả lời:
-"Xin lỗi nhé. Tôi chưa từng đến ngôi nhà này. Nên tôi không biết là nó cũ hơn, mới hơn hay vẫn như cũ đâu."
-"Vậy sao. Tôi nghĩ là chị từng thấy ngôi nhà này rồi chứ." Nàng nói hết câu thì đem đồ ăn đi đến đặt đồ ăn lên bàn ở trước thềm nhà.
BẠN ĐANG ĐỌC
[JENSOO] TRÁI TIM SẮT ĐÁ [BH]
FanficSự hận thù của Kim Jisoo luôn hằn trong tim, liệu Jennie có đủ sức để ngăn lại trái tim mang đầy hận thù đó lại? Tự hỏi lòng lương thiện của nàng có đánh đổ được những tổn thương trong quá khứ của cô, quá khứ đó như một bức tường thành chắn được hìn...