Chương 51: Rung động

1.3K 65 1
                                    

Đỗ xe xong, hai người cùng tiến vào thang máy, lúc cửa thang máy sắp đóng lại thì đột nhiên có bảy tám nam nữ bước vào, có vẻ là đi cùng nhau. Tô Tinh Dã bèn lùi về sau nhường chỗ cho đoàn người vừa tiến vào. Lúc thấy người phía trước sắp dẫm vào chân mình, cô lại rơi vào một vòng ôm ấm áp.

Bỗng nhiên có một bàn tay chống lên lưng mình nên thiếu niên quay đầu lại, trông thấy một anh trai cao lớn đeo khẩu trang, đội mũ, đang che chở một cô gái cũng bịt kín mít trong ngực.

"Đừng lùi nữa, sắp đụng vào người khác rồi." Thẩm Vọng Tân nhìn cậu ta.

Lúc này thiếu niên mới nhận ra mình đã ép người ta vào sát tường, lập tức nhích về phía trước, đồng thời nói lời xin lỗi: "Xin lỗi, tôi không để ý."

Thẩm Vọng Tân gật đầu đáp lại, không nói gì nữa. Tô Tinh Dã được anh ôm ở trong ngực, đôi tay trắng nõn nhỏ nhắn nắm chặt áo khoác của anh, tạo thành những nếp nhăn nho nhỏ.

Dù cách hai lớp quần áo, Tô Tinh Dã vẫn có thể cảm nhận được độ ấm của đôi tay trên vai mình. Cô ngẩng đầu nhìn lên, có lẽ là dựa vào gần quá nên cô có thể chiêm ngưỡng được yết hầu gợi cảm của anh.

Thẩm Vọng Tân cảm nhận được ánh mắt của cô thì rũ mắt nhìn lại. Bốn mắt nhìn nhau, Tô Tinh Dã cảm thấy như mình đã bị cuốn vào một dải ngân hà vô tận, trong phút chốc, lòng chợt xốn xang.

Đúng lúc đó, thang máy "Đinh ——" một tiếng, đã đến lầu 8.

Tô Tinh Dã nhìn thoáng qua ngoài cửa, Thẩm Vọng Tân vừa nói "Cho qua" vừa ôm cô bước ra.

Đám người kia cũng tự giác nhường đường, đến khi cửa thang máy đóng lại mới ồn ào lên.

Một cô bé đột nhiên cảm thán: "Má ơi, mấy cậu có nghe không, cái giọng nói kia gợi cảm quá đi! Quyến rũ quá chừng!!"

"Ôi cậu đừng nghĩ lung tung nữa. Không thấy người ta có bạn gái rồi à? Tuy rằng không nhìn thấy mặt, nhưng khí chất kia, cái chiều cao kia, chắc chắn là một đôi có giá trị nhan sắc cao đó!!!"

"Ôi chua quá đi à. Chắc chắn kiếp trước tớ là một trái chanh rồi."

"Ê mấy cậu nói xem, họ che kín mít thế kia, có thể là diễn viên không?"

"Má ơi! Không thể nào! Đoàn phim nào thế? Sắp có phim nào chiếu ư???"

"Khách sạn này nhiều đoàn phim lắm. Ai mà biết được?"

"Ôi. Dù thế nào thì tình yêu cũng không rơi vào đầu tớ. Bây giờ tớ chỉ muốn về ngủ thôi. Mệt quá rồi."

"······"

Thẩm Vọng Tân đưa Tô Tinh Dã về trước cửa phòng, ôn hòa nói: "Vừa mới sốt xong thì đi ngủ đi. Không được bấm điện thoại đâu đấy. Biết chưa?"

Tô Tinh Dã ngoan ngoãn gật đầu: "Vâng. Tôi nhớ rồi."

"Em vào phòng đi. Tôi nhìn em vào rồi đi."

Tô Tinh Dã mỉm cười mở cửa, nhưng cô hơi do dự, ngẫm nghĩ một lát rồi xoay người nhìn Thẩm Vọng Tân: "Tôi ······ tôi còn chưa cảm ơn anh. Cảm ơn anh hôm nay đã đưa tôi đi bệnh viện, còn chăm sóc tôi, mua cháo cho tôi, cả chuyện ở thang máy vừa rồi nữa. Thật sự cảm ơn anh."

[FULL] VỪA GẶP ĐÃ THƯƠNG - Tống Cửu CậnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ