Chương 163: Dâu tây

1.5K 32 0
                                    


Cửa văn phòng bị gõ.

Thư Kiện Hoa cũng không ngẩng đầu: "Vào đi."

Thư ký do dự mở lời: "Thư tổng......"

Thư Kiến Hoa nghe vậy, ngẩng đầu nhìn: "Làm sao vậy?"

"Đấu thầu của Tô thị lần này đã gạt chúng ta ra rồi."

Thư Kiện Hoa từ bàn làm việc đứng dậy: "Cậu nói cái gì?"

Thư kí chỉ có thể kiên trì nhắc lại một lần nữa: "Tô thì từ bỏ tham gia của công ty chúng ta."

Đấu thầu của Tô thị lần này là đấu thầu lớn, tất cả xí nghiệp đều tham dự, nhưng lại chỉ từ chối tham gia của Thư thị họ, ông nghĩ cũng không nghĩ rõ vì sao, trước đó công ty cũng có may mắn hợp tác với Tô thị vài lần, không nói đến hợp tác thân thiết bao nhiêu, ít nhất cũng ngoài mặt đi, nhưng Tô thị lại trực tiếp cắt quyền tham dự của công ty họ, rõ ràng là một cái tác vào mặt, ông tự nhận cũng không có đắc tội gì với Tô thị,

Thư Kiện Hoa từ ngăn kéo lấy điện thoại ra, bấm đi, ở đầu kia vang vài giây, lúc này mới kết nối: "Alo, trợ lý Trương."

"Thư tổng hẳn là bởi vì cuộc cạnh tranh lần này phải không?"

Thư Kiện Hoa dừng hai giây, sau đó lại nói: "Không dấu gì trợ lí Trương, không biết chúng tôi đã làm không tốt điều gì?"

"Không, chúng tôi đã xem kế hoạch của Thư tổng, rất tốt."

"Vậy là vì cái gì?"

"Không dấu gì Thư tổng, làm việc chung không chỉ chú ý đến sự nghiệp, phương diện gia đình vẫn nên xem quan tâm một chút."

"Trợ lý Trương, ông có ý gì?"

"Tôi nghĩ vấn đề này nên hỏi bà Tôn sẽ nhanh hơn." Trợ lý Trương ngừng lại: "Ở bên này, tôi còn có một số việc phải xử lý, Thư tổng trước cứ như vậy đi."

Thư Kiện Hoa sau khi nghe đầu kia cúp máy truyền đến tiếng "Tít tít", ông buông điện thoại, nhìn qua thư ký: "Lập tức cho người đi tra xem phu nhân gần đây làm gì."

Thư ký thấy sắc mặt ông nghiêm túc, nhanh chóng nói: "Tôi đi điều tra ngay."

Không quá mấy giờ, Thư Kiện Hoa nhìn văn kiện do thư ký đưa tới, sắc mặt tối sầm, bọn họ đều biết trong nhà Tô tổng chỉ có một cô con gái, vẫn luôn bảo vệ tốt, ngoài giới căn bản không biết cô gái của ông trông như thế ngay cả tên cũng không biết, nhưng có ai nghĩ đến, tiểu hoa đán Tô Tinh Dã trong giới giải trí kia lại là con gái ruột của Tô tổng, bạn trai của Tô Tinh Dã không phải ai khác, ông cũng quen thuộc, Thẩm Vọng Tân.

Lúc trước sở dĩ ông phản đối, cưỡng ép Thư Nguyệt xuất ngoại cũng là vì anh, lúc đó không muốn đưa cô ấy ra nước ngoài, làm một người cha, bởi vì nhìn thấy con gái của ông ấy từng đi tìm Thẩm Vọng Tân, nhưng người trẻ tuổi so với trong tưởng tượng của minh quá nhiều kiên quyết, cũng bởi vì sau khi nói chuyện thoái mái qua một lần, đó là lí do sau đó ông ấy kiên quyết đưa Thư Nguyệt ra nước ngoài.

Cũng bởi vì ông cương quyết đưa Thư Nguyệt ra nước ngoài, quan hệ của ông ấy và vợ dần dần căng thẳng hơn, tuy rằng trên mặt không nói gì, tuy nhiên trong chuyện riêng, bà ấy cũng tìm người gây không ít áp lực cho Thẩm Vọng Tân, trước đó chuyện nhà đầu tư rút vốn cũng có quan hệ với bà, dù sao chuyện Thư Nguyệt xuất ngoại ông ấy cũng hơi xấu hổ, cho nên việc làm của bà ấy sau đó chỉ cần không quá phận, ông cũng mắt nhắm mắt mở, nguyên nhân lần này bà ấy làm như vậy, ông cũng không quá khó đoán, nhưng lần này ông ấy không thể quá khứ tái diễn.

Lúc Thư Kiện Hoa về nhà, Triệu Linh đang ở trong sân tưới hoa, lúc ông trở về có chút ngạc nhiên, bà ấy buông vò hoa sen đi đến: "Hôm nay ông sao lại về sớm vậy?"

Sau khi đến gần bà phát hiện sắc mặt không không thích hợp: "Ông làm sao vậy? Ai làm ông tức giận?"

"Không theo dõi chuyện sau đó trên mạng sao?"

"Cái gì chuyện sao đó?" Triệu Linh khó hiểu hỏi.

"Chuyện chính bà làm, bà không biết sao?"

Triệu Linh lúc đầu thật sự không phản ứng lại, nhưng nhiền thấy dáng vẻ giận dữ của ông bà ấy cũng rất nhanh hiểu được, bà ấy xoay người cầm vòi hoa sen lên: "Tôi không biết ông đang nói cái gì?"

"Tới giờ bà vẫn còn phủ nhận sao?" Thư Kiện Hoa tiếp tục nói: "Tốt lắm, bà không theo dõi, vậy để tôi nói, bà chỉnh Tô Tinh Dã, bàn có biết cô ấy là ai không? Bà có biết cha cô ấy là ai không? Cha của cô ấy là Tô Châu?"

Tay cầm vòi hoa sen dừng lại, xoay người nhìn ông.

"Bà không cần nhìn tôi như vậy, mấy nhà truyền thông bà tìm hiện tại toàn bộ đều bị tập đoàn Tô thị kiện, bà cho rằng lên tòa, mấy nhà truyền thông kia không khai bà ra sao? Không chỉ có như thế, đấu thầu tôi chuẩn bị hơn nửa năm chuẩn bị cũng bởi vì việc kiện này bị tập đoàn Tô thị trực từ chối từ vòng ngoài, có phải chỉ là tổn thất tâm huyết chuẩn bị hơn nửa năm của tôi không? Bà có biết nó có ý nghĩa gì không? Chuyện hôm nay qua đi, tất cả mọi người ở trong vòng luẩn quẩn này đều sẽ biết rằng Thư Kiện Hoa tôi bị tập đoàn Tô thị từ chối đấu thầu công khai từ vòng ngoài, từ chối hợp tác với Thư thị tôi."

Sắc mặt của Triệu Linh nháy mắt tái nhợt: "Kiện Hoa...Tôi làm như vậy đều là vì......"

"Vì Nguyệt Nguyệt phải không?" Thư Kiện Hoa nhìn bà ấy: "Bà làm như vậy, thật sự sẽ tốt cho nó sao? Bà nghĩ lại đi bà làm nhiều chuyện như vậy, chuyện nào tốt cho nó? Chuyện tốt ở đâu?"

Triệu Linh bị ông ấy hỏi một câu cũng không trả lời được.

"Tình cảm là chuyện không thể miễn cưỡng, Thẩm Vọng Tân không thích Nguyệt Nguyệt, cũng chưa từng cho Nguyệt Nguyệt cơ hội, đến nay đều là Nguyệt Nguyệt vọng tưởng. Đương nhiên, tôi là người chồng người cha, sở dĩ chuyện tình trở thành như vậy, trách nhiệm của tôi cũng không thể trốn tránh." Thư Kiện Hoa thở dài mệt mỏi một hơi: "Truyền thông ở bên kia tôi sẽ xử lí, nhưng tôi cũng phải nói với bà, một vừa hai phải, thật sự đã đủ rồi."

Sau khi nói xong Thư Kiện Hoa cũng không đợi bà trả lời liền trực tiếp xoay người rời đi.

Triệu Linh nghe tiếng xe ngoài cửa, chầm rãi buông vòi hoa sen, lúc bà ấy xoay người, lại thình lình thấy Thư Nguyệt đang đứng cách đó không xa, sắc mặt bà có chút khẩn trương: "Nguyệt Nguyệt, con, con nghe hết rồi sao?"

***

Một số văn kiện từ luật sư của tập đoàn Tô thị đưa ra, tất cả bàn luận không đúng về Tô Tinh Dã trước đó đã biến mất không còn một mảnh, hiện giờ chủ đề bàn tán nóng trên mạng như trước vẫn là Tô Tinh Dã, Tô Tinh Dã và Tào Mô đại sư đến cuối cùng là có quan hệ gì, Tô Tinh Dã là học trò của cô Tần Lộ, Tô Tinh Dã là con gái của top 5 người giàu nhất cả nước Tô Châu, bởi vì như vậy, bây giờ có không ít truyền thông đang liên hệ với đoàn đội của Tô Tinh Dã muốn mời cô phỏng vấn, có điều toàn bộ đều bị Dương Vân từ chối, vì vậy hiện tại cũng không một truyền thông nào đến tìm Tô Tinh Dã.

Lúc này, Tô Tinh Dã người các truyền thông muốn phỏng vấn, đang năm trên sofa nhìn thiết kế trang trí đầy vui vẻ, Thẩm Vọng Tân đang rửa ô mai ở trong phòng bếp, không được một lát liền nghe thấy tiếng bước "lẹp xẹp", Tô Tinh Dã lon ton vào phòng bếp, đưa điện thoại tới trước mặt anh: "Anh xem phong cách này thế nào? Đẹp không?"

Thẩm Vọng Tân đút một trái dâu tây đã rửa sạch cho cô: "Đẹp, phong cách Bắc Âu mà em thích."

Tô Tinh Dã cắn một cái: "Vậy anh có thích không?"

"Thích." Nói xong, Thẩm Vọng Tân đưa dâu cô ăn còn thừa vào miệng mình.

Tô Tinh Dã thấy thế, mỉm cười đưa tay cầm một trái, đưa tới bờ môi của anh: "Đến lượt anh ăn này, ngọt lắm."

Thẩm Vọng Tân nhìn, trái tim đều mềm nhũn, nắm cổ tay mảnh khảnh của cô, ăn cả quả dâu tây, Tô Tinh Dã thấy vậy không khỏi mở to mắt: "Dạ?"

Còn đang nghi hoặc, cằm bị nâng lên, ngay lập tức bị đôi môi mỏng mềm mại phủ lên, môi khẽ nhếch, trái dâu tây được đẩy vào miệng cô, cô ngay lập tức cắn, còn chưa cắn xong, giây tiếp theo lưỡi không thuộc về cô quấn lấy quả ô mai kia.

Tô Tinh Dã khẽ mở mắt, đoạt lấy, không có kết quả, đầu lưỡi dây dưa, dâu tây bị đứt trong sự truy đuổi của hai người, nước trái cây đầy khoang miệng, có tiếng nuốt vang lên, theo yết hầu nuốt xuống, nước không thể nuốt xuống theo khóe miệng chảy ra, Tô Tinh Dã không nhịn được hai má nóng ra, Thẩm Vọng Tân rời khỏi, ánh mắt sâu xa dừng ở khóe môi của cô, vài giây sau lại hôn lên, nước trái cây bị cuốn đi, một lần nữa đôi môi mềm mại phủ lên, Tô Tinh Dã hơi nhắm mắt lại, tay hoàn toàn ôm lên eo hoàn mỹ của anh, chủ động hùa theo.

Mãi đến khi chuông điện thoại vang lên không báo trước, lúc này hai người mới buông ra hơi thở dốc.

Tô Tinh Dã đưa tay lấy điện thoại cô vừa đặt trên bàn, nhìn ghi chú không ngừng nhảy lên trên màn hình, cô vội vàng quét qua nhận: "Alo, dì ạ?"

Giọng nói của mẹ Thẩm ở đầu kia truyền tới.

Tô Tinh Dã nghe ngoan ngoãn gật đầu: "Được ạ, chúng con thu dọn một chút, rồi lập tức tới đó."

"Vâng, vậy lát nữa gặp dì nhé."

"Tạm biệt."

Sau khi cúp điện thoại, cô ngẩng đầu nhìn Thẩm Vọng Tân, ôn nhu nói: "Dì kêu chúng ta về ăn cơm tối."

Thẩm Vọng Tân cúi đầu, hôn lên chiếc mũi thẳng xinh xắn của cô: "Được."

Trước khi ra khỏi cửa, Thẩm Vọng Tân lấy dâu tây đã rửa sạch bỏ trong cái hộp nhỏ đưa cho cô cùng đem đi, để cô ăn trên đường, còn chưa đến Thẩm gia, cô đã ăn hết dâu rồi.

Lúc hai người đến, mẹ Thẩm đã làm một bàn đồ ăn lớn, chỉ chờ họ.

Mẹ Thẩm nhìn Tô Tinh Dã vào cửa, đau lòng không thôi: "Có phải dạo này ít ăn cơm không, gầy rồi."

Tô Tinh Dã trong lòng ấm áp: "Dạ đâu có không có gầy ạ."

"Gầy, dì có làm một bàn đồ ăn, lát nữa ăn nhiều một chút."

"Được, nhất định con sẽ ăn hơn một chén cơm." Tô Tinh Dã cười nói.

Tô Tinh Dã nhìn ông ngoại ngồi ở bên cạnh, cười đi qua: "Ông ngoại, cháu đến rồi."

Trên mặt ông cụ mang theo nét cười: "Ừm, đến là tốt rồi."

Tô Tinh Dã đi qua, chủ động đưa tay ôm lấy ông: "Ông ngoại, cảm ơn ông."

Ông cụ biết cô ám chỉ điều gì, gương mặt điềm đạm, đưa tay nhẹ nhàng xoa đầu cô: "Nha đầu ngốc, đều là người một nhà còn nói lời cám ơn, có bị uất ức cũng đừng sợ, chúng ta đều ở đây, vĩnh viễn đều là hậu thuẫn của con."

Tô Tinh Dã nhất thời cảm thấy hốc mắt của mình cay cay, cô dùng sức gật gật đầu: "Dạ!"

Mẹ Thẩm nhìn cô, cảm thấy thực sự đau lòng, mấy ngày trước chuyện trên mạng bà cũng biết, Tinh Tinh tốt nhà bà bị mắng thành như vậy, bà tức giận buổi tối ngủ không được lăn qua lộn lại, còn lôi kéo cha Thẩm cùng đăng kí một tài khoản Weibo để đi phản hắc.

Lúc ăn cơm, Tô Tinh Dã nói được làm được, quả nhiên so với ngày thường ăn thêm một chén, còn ăn sạch sẽ, điều này làm mẹ Thẩm cực vui vẻ, cuối cùng còn múc cho cô thêm một chén sườn ngô: "Dì đã hầm lâu rồi, bảo đảm rất thơm." Vì vậy Tô Tinh Dã lại ngoan ngoãn uống hết sườn ngô.

Ở bên này, người một nhà hòa thuận vui vẻ dùng bữa tối, mà cư dân mạng lại một phen long trời lỡ đất, không vì điều gì khác, bởi vì lần trước Tào Mô lão sư đăng Weibo nay lại đăng nữa, Weibo lần này rõ ràng là ảnh gia đình, một nhà vây quanh bàn ăn ăn cơm tối.

Ngồi hai bên Tào Mô lão sư là đôi vợ chồng trung niên, trên mặt mỉm cười, khí chất ôn hòa, phía sau Tào Mô lão sư là ba người trẻ tuổi, hai nam một nữ, trong đó một nam khoác tay lên vai người nữ, rõ ràng nhìn vào là đôi yêu nhau, mà hai người này nhóm fan cũng rất quen thuộc, đó là Thẩm Vọng Tân và Tô Tinh Dã!

Về phần người đàn ông trẻ tuổi đứng bên cạnh họ, nhìn kỹ, ngũ quan rất giống Thẩm Vọng Tân, Lượng Tân Tân đều biết, trong nhà Thẩm Vọng Tân có một người anh trai, hiện tại hiển nhiên người này chính là anh trai của Thẩm Vọng Tân, về phần đôi vợ chồng trung niên cũng dễ nhận ra, dù sao Thẩm Vọng Tân và anh trai anh đều là bản sao của người phụ nữ trung niên, bây giờ nhìn lại, còn gì không rõ nữa?

Rất nhanh cũng có cư dân mạng trí nhớ tốt nhớ ra.

__ Có ai còn nhớ trước đó Tô Tinh Dã đi đến trung tâm thương mại lên hot search không? Lúc đó người đi cùng cô chính là bác gái trong ảnh phải không?

__ Cho nên nói, lúc đó đã gặp người trong nhà? Dựa vào.......Này rõ ràng là mẹ chồng nàng dâu mà!!!

___ Tôi làm chứng, vị bác gái này là mẹ của thầy Thẩm, trước đó lúc cô Tiểu Tô quay phim ở Hoành Điếm, bà còn tự mình đi tham ban, tự mình làm đồ ăn đưa qua, liên tục một tuần lễ, mãi đến sau đó cô phải trở về Bắc Kinh làm việc lúc này mới không đến nữa, bà đối xử với Tô Tinh Dã rất tốt, cho nên lúc ấy không ít người còn tưởng rằng là mẹ của cô Tiểu Tô, kết quả lại là mẹ chồng, GATO quá.

Trước đó nhóm cư dân mạng không hiểu Tào Mô lão sư và Tô Tinh Dã có quan hệ gì nhưng hiện giờ đã hiểu rõ, cũng không có quan hệ huyết thống gì! Chỉ là quan hệ con cháu thôi!

Nhìn ra một nhà Thẩm Vọng Tân đều rất yêu thương Tô Tinh Dã! Thật quá hạnh phúc Mẹ chồng tự mình nấu cơm tham ban, ông ngoại lại lúc cô bị tin đồn thất thiện ra mặt thanh minh cho cô, toàn bộ nhà chồng đều là thần tiên sao?

Không chỉ có nhà chồng, chính nhà cô, có một người cha bảo vệ con gái, trực tiếp để luật sư kiện! Trời à, Tô Tinh Dã đời trước là cứu vớt hệ ngân hà sao?!

Tất nhiên, có vô số cư dân mạng ngạc nhiên Thẩm Vọng tân là cháu trai của Tào Mô lão sư? Che giấu cũng kín ghê! Ngay cả Lượng Tân Tân fan theo lúc đầu đến cuối cũng chỉ biết trong nhà Thẩm Vọng Tân có một anh trai, sau đó không biết gì khác, càng không biết mối quan hệ này! Cũng thật quá dữ nha

Trong lúc nhất thời, lại lên hot search #Ảnh gia đình Tào Mô lão sư #Tào Mô lão sư cháu trai Thẩm Vọng Tân cháu dâu Tô Tinh Dã, nhan sắc của anh trai Thẩm cũng lên hot search, cũng có fan kêu la, Thẩm Vọng Tân các cô ấy không có hy vọng, anh trai Thẩm còn độc thân sao? Không có Thẩm Vọng Tân, anh trai Thẩm cũng tốt a! Dù sao cũng có thể làm chị dâu của thần tượng mình.

***

Bởi vì ngày mai hai người còn làm việc, cho nên sau khi ăn cơm xong trò chuyện một lát, mẹ Thẩm họ cũng không giữ họ lại lâu, tự mình đưa họ đến cửa thang máy: "Bên ngoài trời đang mưa, về lái xe cẩn thận một chút, chú ý an toàn."

Thẩm Vọng Tân và Tô Tinh Dã lần lượt trả lời: "Vâng, chúng con sẽ cẩn thận."

Thẳng đến khi họ vào thang máy, sau khi cửa thang máy đóng lại, lúc này mẹ Thẩm mới trở về.

Nhìn thấy con số thang máy không ngừng thay đổi, Tô Tinh Dã nắm chặt tay của Thẩm Vọng Tân.

Thẩm Vọng Tân nghiêng đầu ôn nhu nhìn cô: "Làm sao vậy?"

Tô Tinh Dã lắc đầu: "Không có việc gì, chỉ là cảm thấy anh thật tốt."

Khóe môi của Thẩm Vọng Tân giương lên, vừa tới tầng hầm một tiếng "Đinh", cửa thang máy mở, hai người cùng nhau ra ngoài.

Sau khi ra ngoài Thẩm Vọng Tân đột nhiên đưa ra búng trán của cô, nói: "Đồ ngốc."

Tô Tinh Dã lập tức rút tay ra muốn đánh anh, có điều anh né được, Thẩm Vọng Tân cười xoay người nhìn cô: "Em rượt anh, anh cho em đánh."

"Thật ngây thơ." Nói như vậy, nhưng Tô Tinh Dã vẫn đuổi theo: "Anh phải cho em đánh một cái."

"Rượt được anh rồi nói."

Tầng hầm trống rỗng, không có người nào, âm thanh hai người đùa giỡn rất nhanh truyền ra.

Cuối cùng vẫn là Thẩm Vọng Tân dừng lại, giảm tốc độ lúc này Tô Tinh Dã mới đuổi kịp, Tô Tinh Dã dùng sức nhảy lên lưng anh, hai chân dài nhỏ kẹp lấy eo anh: "Em đuổi kịp rồi."

"Đúng đúng đúng, đuổi kịp rồi." Thẩm Vọng Tân cưng chiều thỏa hiệp, nhắc cả người cô lên trên, để cô dựa vào thoải mái hơn, thuận tiện nghiêng hai gò má mình về hướng cô, đôi mắt khép hờ: "Được rồi, đánh đi."

Tô Tinh Dã chống ngón tay lên trán anh: "Em đánh đấy?"

"Đánh đi."

Thẩm Vọng Tân cảm giác được ngón tay cô hơi rời khỏi trán anh, đợi vài giây, cũng chưa đợi được, ngay lúc anh chuẩn bị mở mắt ra, người phía sau đột nhiên nghiêng về phía trước, sau đó một nụ hôn mềm mại ấm áp dừng trên trán anh, một tiếng "ba", rời khỏi.

Thẩm Vọng Tân mở to mắt, nhìn về phía cô: "Hửm?"

Tô Tinh Dã một lần nữa nằm sấp, hai tay ôm chặt cổ anh: "Không đánh nữa."

Khóe môi của Thẩm Vọng Tân nháy mắt giương lên, Tô Tinh Dã áp má lên cổ anh, nhỏ giọng gọi: "Thẩm Vọng Tân."

"Hả, làm sao vậy?"

"Em rất yêu anh, thật sự thật sự rất yêu anh."

Bước chân của Thẩm Vọng Tân hơi ngừng lại, anh nghiên đầu, cằm nhẹ nhàng dụi vào đầu cô: "Anh cũng yêu em, rất rất yêu, không phải em thì không được."

Tô Tinh Dã mím môi dưới, không nhịn được hôn lên bờ môi của anh, mơ hồ nói: "Em yêu anh hơn......"

Cô vừa định lùi lại, môi lại bị cắn, cô "rít" một tiếng, không thể dán lại, đôi môi hé mở trong nháy mặt bị lắp kín chặt chẽ, nụ hôn này dài và dịu dàng hơn so với tưởng tượng của cô, mỗi một tế bào đều dày đặc, sức lực bị anh hôn mất đi hết, có thể kiên trì ở tư thế này hôn môi đã là cực hạn lớn nhất của cô, sau khi hai người tách nhau ra thở dốc, Tô Tinh Dã liềm nhẹ nhàng gục đầu trên bờ vai của anh.

Sống lưng cảm nhận rõ ràng hơi thở hổn hển của cô, Thẩm Vọng Tân không khỏi cười nhẹ một tiếng, bước chân vững vàng cõng cô đi về xe họ: "Về nhà thôi."ền>

[FULL] VỪA GẶP ĐÃ THƯƠNG - Tống Cửu CậnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ