"Hỏi thế gian tình là chi? À phải rồi, tình chỉ như là mấy con tép khô bơi trong ly mì tôm chua cay. Đều là lừa đảo hết..."
Chidori với cái đầu đầy máu bị trói như con giun nằm lăn lóc trong góc tường, biểu tình phờ phạc nhìn bạn nữ khi nãy mỉm cười như thiên thần với nó đang đứng trò chuyện với một gã bất lương nào đó trong Mobius.
Quả đúng là hoa hồng cắm bãi phân trâu. Ít nhất cậu cũng phải lựa tên nào mặt tiền láng bóng một chút để yêu chứ, công chúa của tớ ơi...
"Này, con nhỏ kia!! Tao biết ngay mày cũng sẽ có ngày này mà!! Hôm nay tao sẽ trả đủ cả lời lẫn lãi cho những sỉ nhục mà mày đã gây ra cho tao ngày hôm đó!!"
Chidori ngẩng đầu, mắt cá chết nhìn tên côn đồ đang cao ngạo chỉ tay vào mặt nó, chép miệng nói: "Bộ mày mượn tiền tao khi nào hả? Không cần trả lời lãi gì đâu, trả tao đúng số tiền mày đã mượn là được."
"Trả tiền cái đéo!!? Mắc mớ gì tao phải mượn tiền của mày!! Đừng có nói là mày quên tao rồi đấy nhé cái con mắm kia!!" Tên kia phẫn nộ quát.
Chidori lắc đầu, chậc lưỡi: "Không được đâu A-kun. Mày không thể vì một giây quên của tao mà xù tiền nợ được. Trả tiền đây thằng chó, đừng để tao nóng—"
"Tao uống yaourt đá đấy!! Đứa nào mua cho tao ly yaourt đá coi!!"
"Mày đừng có mà lươn lẹo, con nhỏ kia!! Cũng đừng có bịa tên tao!! A-kun cái đầu mày!! Tao đéo có mượn tiền mày nha!!"
"Thôi nào, A-kun mày quên ngày đó mày đã dập đầu mượn tiền tao như thế nào sao? Quên nhanh như thế là không được đâu!" Nó phồng má giận dỗi.
Tên kia tức muốn nổ não, chỉ tay vào mặt Chidori gào thét điên cuồng: "Nếu mày không nhớ thì tao sẽ nhắc cho mày nhớ!!"
"Ngày hôm đó, ở bãi đất trống, mày đã đá vào bi của tao!!"
Chidori phát sốc, cơ thể tự động lăn xa ba mét, khinh bỉ ra mặt: "Eo ôi, mày là biến thái hả!? Sao một đứa con gái đáng yêu như tao có thể đá vào thứ bẩn thỉu yếu ớt nhỏ xíu đáng kinh tởm đó được! Ewwww!"
"Im mồm!! Của tao không bé nhá!! Cấm mày xúc phạm người anh em của tao!!"
"Thôi thôi, khỏi nói cũng biết rồi, bị nói trúng tim đen mới tự ái chứ gì? Giời, mày con non lắm, cậu bé quả ớt ạ..."
"ĐÉO PHẢI QUẢ ỚT!! NÓ LÀ—khụ khụ, khụ khụ!!"
Tên kia quát chưa được hai câu đã bị sặc nước miếng, bản thân như người bị trúng độc mà ôm cổ họng ho sặc sụa, thiếu điều muốn lăn lộn trên đất.
"Rồi luôn, muốn ho ra cái hệ thống phế quản thế kia thì chắc là quả ớt thật rồi." Chidori ánh mắt đáng thương nói.
"Má mày, đã nói là, khụ khụ, định mệnh tao sẽ, khụ khụ—"
"Mày không cần nói nữa đâu. Đến cả buồng phổi của mày cũng đang ngầm thừa nhận kìa. Đáng thương cho mày, quả ớt-kun."
Đám bất lương xung quanh: "..." Đáng thương thật.
Đúng lúc này, từ bên ngoài xuất hiện thêm người, đó là một thiếu niên với dáng người thấp bé, nhưng gương mặt đã đậm nét nhân vật phản diện rồi. Gã ta bước vào, ánh mắt nhìn mấy tên xung quanh cứ như rác rưởi không phân loại được vậy, sau đó dừng lại tại 'con sâu' có cái đầu xám đang nằm lăn trên đất, nét mặt thoáng chốc giãn ra.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Tokyo Revengers] [Hoàn] Khi Não Tàn Cứu Vớt Thế Giới
أدب الهواة[Tên khác] Não Tàn Cũng Biết Cứu Vớt Thế Giới