Chương 17

751 81 11
                                    

Lý Nguyên quay lại nhìn Vân An thì thấy nàng mặc bộ quần áo bằng vải bố, có nhiều chỗ đều đã mau sờn rách, mép đôi ủng ở chân cũng bị rách, lại thấy dáng vẻ đắm chìm của Vân An sau khi tiến vào Lâm Phủ, nghĩ:

'Dù điều này có chút đáng khinh, càng thực xin lỗi Vân huynh, nhưng...... Vân huynh vô tâm công danh lại nghèo túng như thế, có lẽ đó là một điều tốt khi huynh có thể được nhà họ Lâm phù trợ. Lâm muội muội tuy là nữ tử, lại có thể xưng anh thư (nữ anh hùng), lại là đích nữ duy nhất của Lâm gia, nếu Vân huynh là con rể Lâm Phủ, đời này kiếp này đều không cần lại 'lang bạt kỳ hồ'*.' (Lang bạt kỳ hồ: sống đầu đường xó chợ)

Bất kể nói thế nào, Lý Nguyên đều biết hành vi của hắn rất hèn hạ, tất cả lý do thoái thác đường hoàng này bất quá là cái cớ trấn an lương tâm của hắn thôi.

Làm sao một người có tính tình 'nhàn vân dã hạc'*, không trói buộc như Vân An lại có thể thích sự an bài như vậy? Huống chi nàng còn không nhận thức được điều đó, nhưng mà...... Lý Nguyên có nỗi khổ của hắn.(Nhàn vân dã hạc: sinh hoạt nhàn tản, thoát ly thế sự)

Cán cân trong lòng Lý Nguyên không khỏi dâng trào, đung đưa không ngừng lại triệt để nghiêng, chưa bình thiên hạ lại như thế nào bị gả, hắn quyết định dùng Vân An giải cứu mình, làm tốt quyết định này Lý Nguyên dừng bước, đem ngọc bội bên hông tháo ra, đưa cho Vân An, nói:

"Vân huynh, huynh ta tuy chỉ có vài lần duyên phận, nhưng tại hạ lại có một loại cảm giác chỉ hận gặp nhau quá muộn, đây là ngọc bội tùy thân của tại hạ đã đeo nhiều năm, hôm nay tặng cho Vân huynh, sau này chỉ cần Vân huynh cầm ngọc bội này tùy thời có thể đi Lý Phủ tìm ta, tất sẽ nhìn thấy."

Vân An chớp chớp mắt, nhìn song ngư bội trắng tinh không tì vết, nói:

"Tâm ý của Lý huynh ta lĩnh, bất quá khối ngọc bội này với ta mà nói quá quý trọng. Nếu là vật bên người, khẳng định là đồ vật huynh thích nhất, chính cái gọi là quân tử không đoạt người sở ái, lại nói...... huynh nhìn xem khối ngọc bội này cùng bộ trang phục của ta, căn bản không xứng, đặt ở ta nơi này quá phí phạm của trời."

Lý Nguyên nhìn Vân An, trong ánh mắt mang theo một mạt tìm kiếm, Vân An cho hắn cảm giác thập phần kỳ lạ, Lý Nguyên tự kiến thức người vô số, lại nhìn không thấu Vân An trước mặt so với mình còn nhỏ hơn hai tuổi.

Lần đầu gặp nhau, Vân An cư xử có chút thô lỗ, liều lĩnh, lần thứ hai gặp mặt Vân An liền tự tay phá vỡ ấn tượng trước đó.

Thông qua quan sát, Lý Nguyên phát hiện Vân An phẩm hạnh thực ra rất tốt, đối nhân xử thế không kiêu ngạo không siểm nịnh, thường xuyên toát ra một loại tự tin cùng thong dong hoàn toàn không phù hợp với địa vị của mình, tính tình càng là hiền hoà kinh người, thái độ đối xử với điếm tiểu nhị và bản thân hắn - nhi tử của Tri Phủ không có bất kỳ khác biệt gì.

Thời điểm ở Thất Bảo Lâu, Vân An hỏi hắn tiểu đao, tuy rằng Lý Nguyên không hiểu lời nói của Vân An quá nhiều, nhưng hắn có thể thấy được Vân An thực thích Thanh Long mộc, tuy rằng Lý Nguyên cũng không cảm thấy Thanh Long mộc có bao nhiêu quý báu.

Ở rể (Nhập Chuế) - P1Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ